Hai từ 'Ba ba' này vừa nói ra, Cảnh Thời lập tức xấu hổ muốn tìm một cái hố để chui xuống.
Vừa lên xe liền gọi người ta là ba ba, có lẽ Lộ Ý Trí sẽ nghĩ là do cậu dạy đi.
Cậu xoa xoa cái tai nhỏ của Đô Đô, nhỏ giọng nói: "Đô Đô, đừng gọi bậy, đây là chú."
"A..."
Đô Đô còn chưa biết gọi chú, nhưng bé rất nhiệt tình, vươn cái tay nhỏ về phía Lộ Ý Trí.
Cảnh Thời biết Lộ Ý Trí có chướng ngại tâm lý, không dám để Đô Đô đến gần anh ta, liền xoay người cục bột mập này về hướng khác, để bé nhìn về phía cửa xe.
Lâm Hướng Văn ngồi ở ghế phụ, khi quay đầu lại vừa vặn mà nhìn thấy sườn mặt của Đô Đô, không khỏi ngẩn người.
Cảnh Thời lại xin lỗi một lần nữa.
"Cậu là ai?"
Cảnh Thời sửng sốt một giây, cậu nhớ rõ cái đêm vào hai năm trước, Lộ Ý Trí cũng hỏi câu này, chỉ là giọng nói khác với lúc nãy, lúc đó trong giọng nói của Lộ Ý Trí toàn bộ đều là thanh âm khàn khàn khi say.
Còn nhớ rõ lúc ấy anh ta đã làm ra bao nhiêu dấu vết trên người cậu.
Càng đến gần người này, những ký ức đó như đang sống lại, cho dù Cảnh Thời cũng không quá để ý đến nó.
Cảnh Thời thu lại suy nghĩ, bình tĩnh nói: "Tôi tên Cảnh Thời"
Sợ Lộ Ý Trí sẽ hỏi tiếp, cậu còn tri kỷ mà nói thêm "Là bạn học của Lộ Lập Hiên"
Đèn trong xe đột nhiên sáng lên.
Cảnh Thời nhớ đến tin tức cậu từng xem qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/216810/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.