"Không có hiểu lầm." Lâm Tinh Trúc mặt không đổi sắc bắt đầu sám hối, "Là tôi trong lúc nhất thời nghĩ quẩn, dùng sai phương thức."
Nàng nhìn Bạch Hi Anh đang cười buông lỏng, có chút kỳ quái: "Cô chính là như thế không có phòng bị sao? Chỉ vì một người về sau làm một chút chuyện không quá tệ, liền có thể phủ định nàng trước đó xấu xa?"
Nếu như vậy, Lâm Tinh Trúc thật không biết phải nói gì.
Dù sao với thể chất của Bạch Hi Anh, nàng tương lai có thể sẽ sống trong hoàn cảnh đầy nguy hiểm. Nếu như nàng đối với ai cũng như vậy, thì người đầu tiên bị tổn thương lại chính là nàng.
Bạch Hi Anh lắc đầu: "Tôi đâu có ngốc như vậy. Mỗi người đều có một trái tim, đôi mắt sẽ lừa dối, lỗ tai sẽ lừa dối, nhưng chỉ có trái tim là không."
Lâm Tinh Trúc cảm thấy khẽ nhúc nhích, nàng nói lòng của nàng nói cho nàng mình là người tốt.
Lâm Tinh Trúc có chút nhắm mắt, cuống họng nhấp nhô, nhạt tiếng nói: "Sự kiện kia, đúng là tôi sai."
Hạ dược chuyện này, Lâm Tinh Trúc từ đầu tới cuối đều không phủ nhận, cũng không có ý định dùng cơ hội này để làm sáng tỏ mình.
Bạch Hi Anh ánh mắt phức tạp nhìn nàng một cái: "Tôi biết."
Lâm Tinh Trúc rõ ràng bắt được trong mắt nàng ẩn chứa một vết nứt nhỏ, lộ ra khe hở có thể để người thò vào.
Lâm Tinh Trúc không khỏi mở ra đôi mắt khác, lòng cô lăn lộn, nàng tựa hồ có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-hac-lien-hoa-luon-dien-truoc-mat-toi/3652646/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.