Edit: Cá
Beta: Cải + Dii
———————————-
Bầu không khí trong Dưỡng Tâm Điện đột nhiên trở nên mờ ám, nhiệt độ giữa hai người dần dần tăng lên, dường như không khí cũng trở nên loãng hơn.
Tấn Vọng hít sâu một hơi, đẩy Diệp Thư ra một chút: “Đêm nay không thể được.”
Diệp Thư: “?”
Tấn Vọng nói: “Trẫm còn một ít việc phải xử lý, ngươi ngoan một chút đi.”
Vì phải dỗ dành hoàng phi nhỏ của hắn nên hôm nay Tấn Vọng đã lăn lộn cả một buổi trưa ở Ngự Thiện Phòng, thành ra còn rất nhiều việc đến tay chưa được xử lý.
Diệp Thư mím môi, cúi đầu khẽ “ừ” một tiếng.
Kế hoạch thất bại.
Lần tới lại tìm cơ hội vậy.
Y đang muốn bò ra khỏi ngực Tấn Vọng thì lại bị cánh tay người phía sau kéo về, ôm vào lòng: “Chạy cái gì?”
“Bệ hạ…”
Tấn Vọng tựa lên đầu vai y, khẽ nói: “Không phải ngươi muốn báo đáp à, để trẫm ôm ngươi một lát.”
Giọng nói của hắn hơi khàn, vừa trầm vừa thấp, khiến sống lưng Diệp Thư bỗng tê dại, mất hết sức lực giãy giụa.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng y cũng không ghét việc bị Tấn Vọng ôm như thế này.
Thiết lập của càn quân và khôn quân quá đáng thật.
Diệp Thư tựa vào lồng ngực Tấn Vọng, im lặng nghĩ.
Tấn Vọng mở tấu chương ra tiếp tục phê duyệt.
Diệp Thư rảnh đến phát chán, bèn cùng xem với hắn.
“Sứ thần Đại Yến sắp tới kinh đô à?” Diệp Thư bỗng lên tiếng.
Tay đang cầm bút của Tấn Vọng dừng lại, đáp: “Trong cuộc xung đột ở biên cảnh lần trước, Đại Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-bi-bao-quan-danh-dau/1603421/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.