Edit: Đông
Beta: Yuyu + Dii
_________________________________________
Có lẽ do ngày hôm nay đã chịu quá nhiều cú sốc, lại thêm chỉ vừa mới tỉnh dậy, nên bây giờ trong đầu Diệp Thư hoàn toàn trống rỗng, phải mất một lúc lâu y mới miễn cưỡng nở nụ cười: “Ngươi, ngươi giỏi môn đếm số thật đấy.”
Tấn Vọng: “……”
Diệp Thư: “……”
Mình đang nói bậy nói bạ cái gì vậy trời!!
Tấn Vọng lòng dạ hẹp hòi không phải ngày một ngày hai, lúc hắn mới đăng cơ, triều chính vẫn chưa ổn định, có một vài đại thần thường xuyên lén lút bàn luận sau lưng hắn, tỏ ý nghi ngờ năng lực của tân đế, những kẻ như thế đều bị Tấn Vọng cắt đứt đầu lưỡi vứt cho chó ăn.
Mình còn mắng hắn nhiều câu như vậy…
Diệp Thư cảm thấy lưỡi mình ngứa râm ran, biểu cảm như sắp khóc: “…Xin lỗi.”
Tấn Vọng mỉm cười.
Ngón tay hắn lướt nhẹ trên sườn mặt Diệp Thư, sau đó nhẹ nhàng nhéo một cái: “Đúng là phải phạt.”
“Dùng cách gì để phạt ngươi đây…”, Tấn Vọng đứng dậy, chậm rãi đi qua đi lại rồi nói: “Đúng lúc trẫm vừa mới xử lý chính sự xong, có mấy vấn đề chưa biết phải giải quyết thế nào, Diệp thừa tướng không ngại thay trẫm đưa ra một vài ý tưởng chứ?”
Diệp Thư không rõ hắn lại muốn chơi trò gì, chần chờ đáp: “Thần…… Không dám.”
“Ngươi mà lại không dám?” Tấn Vọng nhướng mày, “Từ ngày trẫm đăng cơ đến nay, hễ gặp việc khó quyết định, chẳng phải trẫm đều bàn luận riêng với Diệp Thừa tướng hay sao? Thậm chí nhiều lúc trẫm quá bận, không có thời gian, Diệp thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-bi-bao-quan-danh-dau/1603399/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.