Edit: Đông
Beta: Cải + Dii
_______________________________________
Sau khi ăn sáng xong, nội thị nhanh chóng bưng thuốc tới.
Có lẽ thuốc này là thuốc an thần, Diệp Thư ngoan ngoãn uống vào rồi nhanh chóng ngủ thiếp đi trong cơn mệt mỏi.
Lúc y tỉnh lại đã là sau giờ Ngọ.
Tấn Vọng không có trong tẩm điện, Diệp Thư mới vừa thay y phục chỉnh tề, đã có thị nữ nhanh chóng đưa cơm trưa tới.
Thị nữ hành lễ với Diệp Thư: “Bệ hạ có dặn, sau khi dùng xong bữa trưa, Diệp thừa tướng hãy đến sân luyện võ để diện thánh.”
“Sân luyện võ?”
Tấn Vọng lại muốn làm cái quỷ gì nữa đây?
Diệp Thư hỏi: “Bệ hạ kêu ta tới đó làm gì?”
“Nô tỳ không biết.”
Thị nữ truyền lời xong thì im lặng đứng sang một bên, Diệp Thư nhìn cô nhưng không hỏi thêm gì nữa.
Người Tấn Vọng phái tới hầu hết đều chẳng hỏi được gì.
Diệp Thư thấy bữa ăn này thật nhạt nhẽo, đành vội vã lấp đầy bụng rồi theo thị nữ ra ngoài.
Ra khỏi tẩm điện mới phát hiện, nơi này không phải hoàng thành trong kinh đô.
Nơi này là hành cung dùng để tránh nóng ở ngoại ô của Tấn Vọng.
Quy mô hành cung không thể so với trong hoàng thành. Trước tẩm điện của Diệp Thư là một hồ nước không nhỏ. Diệp Thư đi theo thị nữ vòng qua hành lang ven hồ, đi loanh quanh bên hồ nước hơn mười mấy phút. Còn chưa đi đến sân luyện võ đã nghe thấy nhiều tiếng “đoàng đoàng” rất lớn.
Là tiếng súng.
Diệp Thư dừng bước, rất muốn chạy trốn ngay và luôn.
Y biết ngay Tấn Vọng chẳng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-bi-bao-quan-danh-dau/1603398/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.