Khổng Bách Ký như không hề phát hiện những giọt máu kia, giống như người bị thương không phải là anh. Bởi vì nỗi đau trên tay đối với anh thì không đáng là gì, hoàn toàn không bằng 1/1000 nỗi đau trong lòng.
Em trai đã mất tích suốt ba tháng hai mươi chín ngày.
Khổng Bách Ký thừa nhận em trai đã trưởng thành, anh không nên nhốt cậu vào trong phòng ngủ, không nên cố gắng hạn chế tự do của cậu. Nhưng đó cũng chỉ là một trừng phạt nhỏ vì cậu đi cả đêm không về, thậm chí còn là một loại bảo vệ, Khổng Bách Ký chưa từng nghĩ tới muốn thật sự trách phạt cậu, càng không nghĩ tới cậu sẽ biến mất.
Loại kết quả này Khổng Bách Ký hoàn toàn không ngờ tới, hoảng loạn và thống khổ trong lòng vì vậy mà càng thêm nghiêm trọng. Sau khi Thẩm Đồng mất tích, Khổng Bách Ký đã tìm tới Cố Thiên Qua, cũng đã huy động toàn bộ lực lượng và toàn nguyên trong tay, nhưng đối phương giống như đã hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới này, không tìm thấy một chút dấu vết nào.
Khổng Bách Ký không thể nào tưởng tượng được tình huống mà em trai đang phải đối mặt lúc này.
Cậu có khả năng đã bị ai đó bắt cóc, có khả năng xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, bị ai đó lừa gạt, hoặc là ngã bệnh rồi bị thương, hay là bị tai nạn xe cộ, một mình nằm ở địa phương nào đó một thân một mình. Anh đem cậu phủng trong lòng bàn tay sủng ái bao nhiêu năm, ngay cả một chuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3499585/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.