Quả nhiên thần thức so với bất kỳ phương pháp điều tra nào cũng nhanh chóng và chuẩn xác hơn, vị trí của ba sát thủ còn lại hoàn toàn bị bại lộ. Nhưng khi vừa giải quyết xong một tên cuối cùng, bom được giấu trên trần nhà lại phát nổ lần nữa, đá vụn cùng xà nhà rơi xuống tạo ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Một thanh thép to bằng ngón cái bị nổ gãy, xuyên thủng mặt tường lao ra, đúng lúc hướng về phía sau gáy cá chép nhỏ.
Bùi Liệt nhìn thấy một màn như vậy, máu toàn thân muốn ngừng chảy, không chút nghĩ ngợi liền xông tới đẩy thiếu niên ra.
Giữa đất đá tia lửa điện, Bùi Liệt chỉ kịp tới cứu chứ không kịp trốn, một giây sau thanh thép đâm thẳng vào lưng của hắn, nơi hắn đứng cũng rất nhanh đã bị đá vụt và xà nhà rơi xuống lấp đầy, may mà có nửa bức tường nghiêng đỡ lấy mới không bị chôn sống hoàn toàn.
Đại não Bùi Liệt trong quá trình sụp đổ xuất hiện sự trống rỗng ngắn ngủi, chỉ khoảng hai giây đồng hồ chậm chạm hồi thần, tiện đà thông qua khe hở nhỏ hẹp nhìn thấy đôi mắt kinh hoàng cùng với gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch của cá chép nhỏ. Hắn không thèm quan tâm tới đau đớn trên người, mà lại cảm thấy đau lòng, có chút tốn sức thở gấp lên tiếng: "Đồng Đồng, sợ là chỗ này sắp sập rồi, em đi mau!"
Cá chép nhỏ giống như lại nếm trải được mùi vị đau đớn.
Có loại cảm xúc xa lạ lại quen thuộc không ngừng bủa vây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3328956/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.