"Ngoan, mệt thì ngủ một chút đi."
Đối với thiếu niên trước mặt, Tổng tài đại nhân đã coi là yêu chiều đến không biết có thể yêu chiều như thế nào được nữa. Mà ở hình người lại không thể vuốt lông, nên lại vỗ nhẹ lưng cậu như dỗ trẻ nhỏ. Thiếu niên gật đầu đồng ý, nhưng vẫn không thể an giấc. Cứ cách một lúc là Lệ Thiệu Lẫm lại thấy cậu đổi một tư thế. Lúc lại nghiêng người ôm gối, lúc lại ôm gối nửa nghiêng nửa ngửa, chốc chốc lại nằm úp sấp. Uốn éo như không có xương, ngủ một giấc cũng không yên.
Hàng chân mày Lệ Thiệu Lẫm vốn còn chưa được thả lòng đã lại một lần nữa nhíu lại. Một bên duỗi tay sờ trán người thiếu niên, xem thử có nóng hay không, một bên hỏi: "Có chuyện gì, có phải em còn khó chịu chỗ nào hay không?"
"Không khó chịu" Ngoài miệng thiếu niên vừa nói như thế, vửa đổi một tư thế khác, sau đó nhỏ giọng càu nhàu: ".. Cái đệm này không đủ dày, cộm khó chịu."
Tổng tài đại nhân liếc nhìn đệm xốp dưới người thiếu niên, không khỏi lặng lẽ đổ mồ hôi. Bởi vì nó đã dày khoảng 20cm rồi, hơn nữa cảm giác thoải mái và độ đàn hồi đều là tốt nhất.
Thiếu niên bên kia vẫn còn tiếp tục oán trách: "Hơn nữa trên người không có lông, vẫn luôn cảm thấy chỗ nào cũng trống vắng, lạnh lẽo.."
Tổng tài đại nhân lại liếc mắt nhìn thiêu niên khỏa thân sắp đem chăm cuốn thành bé tằm, không khỏi toát mồ hôi, thậm chí không nhịn được bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3313744/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.