"Đồng Đồng.."
Mãi thật lâu sau đó Tổng tài đại nhân mới lấy lại được suy nghĩ, nhẹ nhàng gọi tên thiếu niên. Thiếu niên giống nghe được lời gọi của hắn, người vẫn trong mơ nhưng đôi tai nhẹ nhàng run lên, sau đó vô thức nỉ non thành tiếng: "Meo meo ô.."
Phực.
Trong nháy mắt như có thứ gì đó trong đầu Lệ Thiệu Lẫm bị chém đứt.
Thần kinh kích động bị lôi kéo quá nhanh, cuối cùng không chịu được áp lực. Mặt Tổng tài đại nhân cũng bị thiêu cháy rồi, tiếng tim đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoải. Giơ tay đè lại trái tim, dùng tiếng ho khụ khụ để che giấu sự xấu hổ, tiếp theo sờ lướt qua chiếc đuôi đang nhẹ vắt ngang vai kia, chuẩn bị nhét cả người thiếu niên và đuôi vào trong chăn.
Tên nhóc kia của hắn mới bị thương nặng như vậy, hôm nay vẫn còn chưa tỉnh, không biết có hậu di chứng gì hay không. Tuy hắn vẫn muốn cậu, nhưng cũng không cầm thú đến mức nhân lúc cậu yếu ớt mà làm. Chẳng qua chỉ lướt qua đã không nhịn được mà men theo cái đuôi lông mềm như lụa mà sờ thêm mấy cái.
Cảm xúc vẫn vô cùng tốt như trước, mềm mại như nước, lại bông xù nhẹ mềm như bông, khiến cho tim Lệ Thiệu Lẫm cũng theo đó mà hóa mềm mại nhẹ nhàng.
Chỉ có điều, chiếc đuôi này sao mà mọc ra được? Trên nguyên tắc tinh thần nghiên cứu chuyên sâu, Tổng tài đại nhân chuyển tầm mắt về phía nửa cái mông mà thiếu niên mèo nhỏ đang lộ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3313743/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.