Trần Đôn Phục thấy Hàn Doanh không nói lời nào cũng không động đậy, cắn răng tiếp tục nói: "Ta cũng chỉ đang làm việc, hi vọng Hàn thiếu soái không làm ta khó xử. Bất quá ngài yên tâm, chỉ đi ghé qua mà thôi, chắc chắn sẽ không có bất kỳ tổn thương gì.. Thiếu soái chẳng lẽ không tin ta, hay là lo lắng chúng ta bảo vệ không được chu đáo, hoặc có người trong bóng tối làm hại ngài?"
"Không dám." Hàn Doanh rốt cục mở miệng một lần nữa: "Thân binh của người ở trên tường viện sáu người, phía nam bắc bốn người, cửa trước và sau mười người -- bố cục nghiêm mật như vậy, ta sao lại lo lắng? Nếu không, làm cho tất cả người của người cùng huynh đệ của ta đi ra, mọi người gặp mặt kết giao bằng hữu?"
Sự trấn định trên mặt Trần Đôn Phục rốt cục không giữ được. Bên Hàn Doanh đến cùng có bao nhiêu người hắn đã không dám xác định, mà số lượng và phương vị thân binh của hắn mà Hàn Doanh vừa nói, không sai nửa phần -- lẽ nào Phùng Ất quy hàng thật sự là tràng kế trong kế?
Vô luận sự thật như thế nào, Trần Đôn Phục đã không còn dám tin những gì Phùng Ất nói. Ở trước mặt bọn quan binh phòng tuần bộ, hắn không thể để thủ hạ của mình hiện thân. Nhưng nếu hắn không gọi người của mình đi ra, liền không thể để cho người của Hàn Doanh đi ra, hôm nay liền không có cách nào đem Hàn Doanh cùng thủ hạ của hắn mang đi.
- - Hai mục đích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/2845449/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.