Chương trước
Chương sau
Sau khi giải quyết xong chuyện Đoạn Thu Dung, Hạ Tinh ở lại chơi mấy ngày, có lẽ do cuộc đời bà đã trải qua thời khắc đen tối hơn, cũng có thể từng trải qua sinh tử trên bàn phẫu thuật nên Hạ Tinh suy nghĩ rất thoáng, dường như bà không hề bị chuyện này ảnh hưởng chút nào.

Bởi vì chuyện Hạ Xán là con trai của Hạ Tinh đã bị lộ ra, nên phim điện ảnh Hạ Tinh đóng lúc còn trẻ tự nhiên bị mọi người tìm kiếm, còn được đánh giá rất cao, nhiều hãng truyền thông tìm tới tận cửa mong được phỏng vấn Hạ Tinh, thậm chí còn có đoàn phim muốn mời bà đóng phim, nhưng Hạ Tinh từ chối hết.

Trải qua bao nhiêu chuyện, mỹ nhân thuở nào nay đã tuổi xế chiều, bà không muốn quay lại chốn thị phi như giới giải trí nữa, cứ để màn ảnh lưu lại bóng hình xinh đẹp nhất của bà thuở ấy đi.

Hơn nữa những vướng mắc trong lòng bà đã được giải quyết hết, Đoạn Thu Dung ác giả ác báo, con trai tìm được chân tình, bà còn gì không thỏa mãn nữa?

Tô Tễ Tinh không ngờ mình với Hạ Xán cứ thế ngoài ý muốn công khai, lại còn rất thuận lợi, nhưng mà tuy cửa ải Hạ Tinh đã qua, thì vẫn còn cửa ải nhà cậu, chắc chắn không dễ được như vậy.

Ông bà của Tô Tễ Tinh đã quay về Úc, nhưng trong lòng vẫn luôn quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của cháu trai mình, ông bà đã nhờ vả rất nhiều đồng nghiệp cũ tìm kiếm đối tượng cho cháu mình, cho nên dạo gần đây cậu thường xuyên nhận được ảnh chụp đủ loại mỹ nữ do ông bà gửi sang, thúc giục cậu chọn người nào hợp mắt thì tìm hiểu nhau một chút.

Hạ Tinh đã biết chuyện, Tô Tễ Tinh và Hạ Xán cũng coi như đã chính thức ở bên nhau, cho nên chuyện ông bà giới thiệu đối tượng cho mình, cậu không giấu Hạ Xán, đôi lúc còn đưa ảnh cho Hạ Xán xem nói đùa bảo anh xem giúp cậu.

Kết quả mỗi lần đều bị lôi lên giường chỉnh cho một trận ra trò.

Cuối cùng Tô Tễ Tinh thật sự không chịu nổi áp lực một bên là bình giấm nhãn hiệu Hạ Xán một bên là ông bà thúc hôn, cậu quyết định ngả bài với người trong nhà.

Nhưng ông bà đã lớn tuổi, nếu nói qua điện thoại, nhỡ ông bà xảy ra chuyện gì, Tô Tễ Tinh có chết vạn lần cũng không đền hết tội, cho nên cậu quyết định bay sang Úc một chuyện, nói chuyện thẳng thắn với ông bà mình.



Sau khi Hạ Xán biết chuyện nói muốn đi cùng Tô Tễ Tinh, đúng lúc anh cũng quay xong phim, đang trong thời gian dưỡng sức không nhận việc gì, coi như du lịch nghỉ dưỡng.

Nên hai người cùng ngồi máy bay, bay đến Sydney.

Đáp xuống máy bay, hai người đón một chiếc taxi, trên đường đến nhà ông bà Tô Tễ Tinh, cậu căng thẳng dặn dò Hạ Xán: “Ông bà em lớn tuổi rồi, trước khi về hưu lại làm giáo viên, có khả năng sẽ tương đối bảo thủ, chưa chắc đã chấp nhận chuyện cháu trai mình là đồng tính được, nên chuyện này chúng ta từ từ nói với họ, không thể vội vàng, tránh họ chịu đả kích quá nặng.”

Hạ Xán nhướng mày, vẻ mặt sao cũng được hỏi: “Em định nói từ từ cho họ biết như thế nào?”

Tô Tễ Tinh ngẫm nghĩ: “Trước tiên, chúng ta làm một chút ám chỉ, để bọn họ tự suy đoán có khả năng em thích đàn ông, cho họ thời gian chuẩn bị tâm lý, rồi chúng ta tìm một thời điểm thích hợp nói sự thật cho bọn họ, nếu bọn họ chấp nhận, thì em sẽ giới thiệu anh cho ông bà làm quen, chuyện này liền xong.”

Hạ Xán nghe kế hoạch của cậu mà buồn cười, dựa theo cách này của cậu, cứ lo trước ngó sau như thế, thì có lẽ đến khi visa của hai người hết hạn cũng chưa chắc đã xong!

Nhưng Hạ Xán không phản đối ngay, anh sợ mình thúc ép quá, sẽ khiến Tô Tễ Tinh khó khắn lắm mới góp đủ dũng khí đối mặt người nhà lại đánh trống thu binh mất, thế thì mất nhiều hơn được, dù sao cũng đã đợi nhiều năm rồi, có thêm chốc lát cũng không hề gì, cậu muốn kéo dài thì cứ kéo dài đi, đến khi không kéo được nữa, anh lại đẩy cậu một phen.

Hạ Xán bình thản hỏi: “Nếu họ đoán không ra, hoặc không chấp nhận được chuyện em đồng tính, thì em định làm gì?”

Đây cũng là chuyện khiến Tô Tễ Tinh phiền não, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ xe gãi gãi đầu, rồi thở dài ưu sầu nói: “Haizz, đi một bước tính một bước vậy.”

Xe taxi dừng trươc cửa nhà ông bà cậu, hai vợ chồng già biết cháu trai tới chơi, đã sớm đứng ngoài sân trông mòn con mắt, thấy Tô Tễ Tinh xuống xe thì vội chạy ra đón, người đưa nước, người giành va ly, bận rộn đến là vui vẻ.

Vào đến nhà, hai vợ chồng già mới nhớ ra hỏi người trẻ tuổi đi cùng với Tô Tễ Tinh là ai.

Tô Tễ Tinh cười giới thiệu với ông bà mình: “Đây là nghệ sĩ của công ty cháu, cậu ấy tên là Hạ Xán, cậu ấy đang trong kỳ nghỉ, nên muốn đến Sydney chơi cùng cháu, để cậu ấy ở khách sạn một mình thì không tiện nên cháu dẫn cậu ấy đến nhà chúng ta ở tạm luôn.”

Bà Tô nhìn bộ dáng Hạ Xán cao lớn đẹp trai, vừa nhìn đã thích, bà nhiệt tình chào đón anh: “Được được, hoan nghênh hoan nghênh, dù sao nhà cũng đầy phòng, lại chỉ có hai ông bà già chúng ta, ở không hết, thêm người thì càng náo nhiệt.”

Hạ Xán cúi đầu khom lưng vấn an từng người một, còn tặng quà gặp mặt đã chuẩn bị từ trước, anh biểu hiện vừa khiêm tốn lại có lễ, khiến hai vợ chồng già vô cùng ưa thích.

Hàn huyên chốc lát, ông Tô hỏi: “A Tinh, vậy sắp xếp Hạ Xán ở phòng bên cạnh phòng cháu đi, cháu dẫn cậu ấy lên phòng sắp xếp hành lý, rồi xuống ăn cơm, bữa tối ông bà chuẩn bị xong hết rồi.”

Tô Tễ Tinh dẫn Hạ Xán lên lầu, sau khi cất hành lý xong hai người lại quay xuống, lúc đi xuống cậu còn chưa yên tâm quay lại dặn anh: “Nhớ kỹ đấy, phải từ từ, lát nữa đừng làm gì khiến ông bà em hoài nghi đấy, mọi chuyện phải nhìn mắt em rồi hành động.”

Hạ Xán khoanh tay vẻ mặt lười biếng: “Biết rồi.” Dừng chút lại hỏi, “Nhưng mà, có thể nói kế hoạch của em cho anh biết trước được không?”



Kế hoạch? Tô Tễ Tinh nào có kế hoạch gì, cậu làm gay kín đã nhiều năm, đối với loại chuyện này vẫn luôn trốn tránh như đà điểu, bị Hạ Tinh biết chỉ là do ngoài ý muốn, giờ muốn cậu thẳng thắn với người trong nhà, cứ nghĩ tới khả năng sẽ bị phản đối, không ai thấu hiểu, là cậu lại không cách nào nói thành lời.

Hạ Xán nhìn vẻ mặt buồn rầu của Tô Tễ Tinh là hiểu ngay vấn đề, Tô Tễ Tinh là kiểu người đánh một roi mới chịu bò một bước, căn bản không trông cậy vào cậu tốc chiến tốc thắng được, xem ra vẫn phải dựa vào anh.

Hạ Xán xoa tóc cậu, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Đi xuống ăn cơm trước đã, đừng để ông bà đợi lâu.”

Lúc xuống tới phòng ăn, ông bà Tô đã bày đầy một bàn toàn món cháu trai thích, bữa ăn diễn ra cũng hòa thuận vui vẻ, đôi bên trò chuyện một hồi, không hiểu sao lại chuyển đến đề tài tìm đối tượng cho Tô Tễ Tinh.

Ông bà lớn tuổi không tránh khỏi thích dong dài, hai người thay phiên nhau dò hỏi Tô Tễ Tinh chuyện xem mắt tới đâu rồi.

Nhưng cậu căn bản không đi xem mắt lần nào, nên chỉ đành đáp lại qua loa cho có lệ.

Hai vợ chồng già vừa nghe là đã biết ngay cháu trai chỉ nói cho có lệ nên rất không hài lòng, ông Tô dạy cháu trai: “Ở tầm tuổi này của cháu, cha cháu cũng đã kết hôn rồi, còn cháu thì sao? Bảo cháu đi xem mắt thôi mà cũng từ chối hết lần này đến lần khác, cứ như thể đòi mạng cháu không bằng, rốt cuộc vì sao cháu không muốn đi xem mắt?”

Tô Tễ Tinh cúi đầu và cơm, ấp a ấp úng nói: “Không phải không muốn tìm, mà là không phù hợp.”

“Mấy cô gái bà gửi cho cháu, đều không tốt sao? Cháu không ưng một ai? Thế cháu muốn tìm kiểu nào? Tiên trên trời à?” Bà Tô oán trách cháu mình.

Ông Tô cũng hùa theo: “Cháu nói thử xem chỗ nào không phù hợp?”

Đương nhiên là giới tính không phù hợp, nhưng Tô Tễ Tinh nào dám nói thẳng, nói qua loa: “Đàn ông trước 30 tuổi vẫn nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu, chuyện tìm đối tượng này không cần vội.”

Bà Tô không tin: “Cũng không phải bắt cháu liên hôn, thì ảnh hưởng gì đến sự nghiệp? Cháu đâu phải nghệ sĩ như tiểu Hạ, yêu đương thôi động gì đến sự nghiệp của cháu?

Nhìn Tô Tễ Tinh bị hai vợ chồng già dồn ép đến không ngẩng được đầu lên, Hạ Xán ho nhẹ một tiếng, giải vây giúp cậu: “Thật ra, cũng có đối tượng rồi.”

Quả nhiên lực chú ý của hai ông bà chuyển sang Hạ Xán, bà Tô hứng thú hỏi: “Thật à? Tiểu Hạ cũng có bạn gái à? Bà tưởng mấy ngôi sao lớn như các cháu đều không được yêu đương cơ, cô ấy cũng là nghệ sĩ hả? Là ca sĩ hay diễn viên?”

“Không phải nghệ sĩ,” Hạ Xán buông đũa cười nói, “Cũng không phải bạn gái, mà là bạn trai.”

Bàn ăn vốn đang náo nhiệt bỗng trầm mặc, ai cũng không nói chuyện, hai vợ chồng già liếc nhìn nhau, dường như đang tiêu hóa câu nói vừa rồi của Hạ Xán, Tô Tễ Tinh thì căng thẳng đến đầu cũng không dám ngẩng lên, cậu lặng lẽ đá Hạ Xán một cái dưới gầm bàn.



Không phải đã nói nhìn ánh mắt cậu mà hành sự sao? Tên này sao dám tự chủ trương như thế! Làm sao bây giờ? Ông bà sẽ không hoài nghi đến cậu chứ?

Hạ Xán mỉm cười thoải mái, không để ý động tác nhỏ của Tô Tễ Tinh, nếu đợi ông bà của Tô Tễ Tinh hiểu được ám chỉ của cậu thì không biết phải đợi tới ngày tháng năm nào nữa.

Hai vợ chồng già trao đổi ánh mắt, bà Tô thử hỏi: “Nói thế thì đối tượng của tiểu Hạ là con trai à?”

Hạ Xán mỉm cười gật đầu, “Phải, là đồng giới.”

Tô Tễ Tinh yên lặng ngước mắt, nhìn sắc mặt hai ông bà, thấy vẻ mặt họ cũng không quá ngạc nhiên hay có vẻ gì là khó chấp nhận, thì cậu mới thoáng thở phào.

Ông Tô còn pha trò: “Đồng tính luyến ái cũng đâu có gì, giờ cũng rất phổ biến mà, Úc còn cho phép kết hôn đồng giới nữa kìa.”

Tô Tễ Tinh hai mắt tỏa sáng, cậu ngẩng đầu nhìn ông hỏi: “Vậy là ông bà có thể chấp nhận chuyện đồng tính luyến ái à?”

Ông Tô nhìn cậu kỳ quái, hỏi lại: “Sao không thể chấp nhận? Ông của cháu tuy già nhưng không phải người cổ hủ, tư tưởng đâu có phong kiến như thế.”

“Đúng đó, chuyện này thì có gì không chấp nhận được?” Bà Tô vỗ đầu cháu mình một cái, nói, “Cho dù cháu là đồng tính luyến ái ông bà cũng chấp nhận...”

Trái tim Tô Tễ Tinh đập thình thịch, thầm nghĩ cơ hội tới rồi, cậu kích động trao đổi ánh mắt với Hạ Xán, nhưng ngay sau đó lại nghe bà nội nói nốt: “Chỉ cần cháu không sợ bị cha đánh gãy chân là được.”

Khóe môi đang giơ lên của Tô Tễ Tinh lập tức xị xuống: “...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.