Edit + beta: Iris
Trưa tháng mười, nhiệt độ miền nam không giảm, ngoài trời khô nóng làm cameraman khó chịu phe phẩy cổ áo.
Buổi thử vai thậm chí không diễn ra bên trong mà là ngoài khoảng sân vườn nhỏ phía sau quán cà phê. Ánh mặt trời chói chang, mặc dù có tấm che nắng nhưng cameraman phụ trách quay quá trình thử vai vẫn nóng không chịu nổi.
Nhân lúc có một người chưa tới, cameraman lấy khăn giấy ra, lau cái trán đầy mồ hôi, đổi đai lưng mới.
Hắn thật sự có hơi mệt mỏi. Cũng không phải vì không ở trong phòng và không có điều hòa, mà là thật sự tinh thần có hơi mệt mỏi.
Từ 8 giờ sáng đến giờ đã gần năm tiếng đồng hồ rồi, thay cả một rổ đai lưng mà quay đi quay lại có một cảnh, ai mà không mệt?
Hắn thật sự không hiểu nổi, vì sao mấy minh tinh đó toàn chọn cảnh giống nhau không vậy, ngay cả đạo diễn An cũng thấy kỳ quái, nguyên buổi sáng, toàn bộ đối tượng sắp xếp thử vai đều chọn cùng một cảnh! Hoàn toàn không thay đổi gì luôn! Bộ xem không mệt sao...
Dù sao hắn nhìn cảnh lặp đi lặp lại suốt buổi sáng, không nói gì khác, hắn sắp thuộc hết lời thoại luôn rồi.
Nhân viên công tác bắt đầu báo cáo hiện trường, cameraman nhanh chóng làm động tác tay, đặt lại máy ảnh và ra hiệu OK với nhân viên công tác.
Một người bước vào.
Cameraman nghiêng đầu, đáy lòng "ồ?" một tiếng.
Tiểu sinh thử vai thứ 21 cuối cùng cũng không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/3208960/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.