Cố Quyền cảm thấy hiện thực này quá kì ảo. Ông tiếp quản gia nghiệp mười mấy năm cũng chưa gặp qua tình cảnh này bao giờ ----- đứa trẻ nhỏ xíu ngồi vào bàn đàm phán, Cố Đường chụm đầu lẩm bẩm nói chuyện với La lão viện trưởng, Cố Khải Niên ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh phối hợp với Cố Đường. Bé ngoan nhìn một cái, con trai ông hiểu ý rót nước cho lão viện trưởng.
Bốn phía bên ngoài bàn một đám trẻ vây quanh hóng hớt.
Cả cuộc đàm phán đều chưa cần gia chủ Cố gia đây nói gì.
Cố Quyền:....
Cố gia chủ ngồi một bên chân sắp tê đến nơi, đột nhiên nghe La lão viện trưởng cao giọng, kinh ngạc hỏi: "Cái gì? Đường Đường không phải con cái Cố gia ư?"
Đúng là nói hươu nói vượn!
Cố gia chủ lòng dạ thâm sâu, sẽ không dễ dàng tức giận nhưng cũng không thể chịu đựng những lời nói vô căn cứ như thế.
Cố Quyền đặt tay lên bàn, trầm giọng phản bác: "Bé ngoan chính là con tôi."
Cố Khải Niên liếc nhìn: "Đúng vậy."
Hai cha con hiếm khi đứng cùng chiến tuyến.
La lão viện trưởng vì kinh ngạc quá mới buột miệng thốt ra, nhận ra mình không phải, đuối lý hạ giọng: "Ý tôi là, Đường Đường không cùng huyết thống với cậu."
Cố Quyền lo lắng, sốt ruột liếc nhìn Cố Đường một cái. Ông cũng từng nghĩ sẽ giấu lai lịch của Cố Đường, ai ngờ bé con thông minh quá, gần như cái gì cũng biết, muốn giấu cũng không được. Nhưng mà, vì sao bé ngoan lại muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-con-co-the-co-y-xau-gi-chu/3483587/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.