Khúc Thiên Dao là một người thân cường thể tráng, cộng thêm bệnh nhẹ có thể dùng thuốc thông thường để giải quyết, cậu rất ít khi đến bệnh viện, cũng không quen với mùi ở đây, một mảng màu trắng xóa đập vào mắt khiến cậu suy nghĩ một lúc mới nhận ra mình đang ở đâu.
Hình như mình đã ngất đi…
“Cậu tỉnh rồi à?” Bác sĩ mặc áo khoác trắng mỉm cười bước vào, khi đến bên giường, vẻ mặt trở nên không chắc chắn, giọng điệu cũng có chút ngập ngừng: “Cậu… Khúc…?”
Khúc Thiên Dao nghe thấy xưng hô này, trong lòng trầm xuống, cậu mím môi, trầm mặc hồi lâu mới thở dài, khẽ gật đầu hỏi: “Những người khác… có biết không?”
“Chắc là không biết.” Bác sĩ chậm rãi nói: “Trong lúc khám bệnh tôi mới phát hiện ra, tôi không biết rõ tình trạng của cậu nên không nói ra.”
“Cảm ơn bác sĩ.” Khúc Thiên Dao thở phào nhẹ nhõm, “Sức khỏe của tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ do dự rồi nói: “Tôi không nói cho ai biết về tình trạng của cậu, chỉ nói với họ rằng cậu bị tụt huyết áp nên mới ngất xỉu, dù sao thì chuyện này cũng khá đặc biệt.”
Khúc Thiên Dao trông như sắp khóc nói: “Bác sĩ đừng hù tôi mà, bác sĩ đừng nói là tôi mắc bệnh nan y đấy nhé!”
“Vậy thì không phải” Bác sĩ nói, “Chỉ là cơ thể của cậu rất đặc biệt, mong cậu hãy chuẩn bị tốt tâm lý.”
“Không phải bệnh nan y, nhưng cần phải chuẩn bị tâm lý?” Khúc Thiên Dao cau mày nói: “Ơ… Tuy không biết cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-co-duoc-con-cua-ba-tong/3701797/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.