Chương trước
Chương sau
Bởi vì bị Sở Ngọc mạnh mẽ thể hiện tình cảm và sự giàu có, ngay ngày hôm sau khi tiết mục chính thức bắt đầu thi đấu, không ít người muốn đè đầu Sở Ngọc.
Đương nhiên, phần thưởng tổ chương trình công bố rất mê người, hạng nhất ngoại trừ 1 tỷ 8 ra, còn có thể nhận được cơ hội trình diễn tác phẩm của mình cùng với các nhà thiết kế thương hiệu đỉnh cấp trong show thời trang cao cấp. Hạng hai, ba lần lượt là 1 tỷ và 700 triệu tiền mặt. Ngoài ra còn có các phúc lợi từ các nhóm tài trợ, ví dụ như phòng thay đồ riêng tư và các dịch vụ hỗ trợ dài hạn.
[Tín Đồ Thời Trang] tuyệt đối là chương trình nhiều tiền, các kim chủ rất có tiền, các thí sinh rất kinh ngạc khi phát hiện còn có thương hiệu đỉnh cấp RU trong các nhà tài trợ, thật là vừa mừng vừa sợ.

Bọn họ đều là người có tài năng và thực lực, hơn nữa tuổi trẻ nên ít nhiều có phần kiêu ngạo, khi đối mặt với phần thưởng đầy mê hoặc như vậy, cả đám bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới vô cùng hưng phấn, trong lòng đều hướng về vị trí hạng nhất. Chút ghen tị với Sở Ngọc càng khiến tâm hiếu thắng của họ bùng lên.
Tổ chương trình rất vừa lòng với hiệu quả như vậy, MC long trọng giới thiệu qua các nhà tài trợ và phần thường liền công bố chủ đề thi đấu ngày đầu tiên.
"Tại Đài Truyền Hình Quốc Gia chúng ta hiện được thành lập..." MC giới thiệu mấy câu về lịch sử huy hoàng của đài quốc gia, đặc biệt là một số bữa tiệc lễ hội quy mô do đài quốc gia tổ chức, cuối cùng cười tủm tỉm nói với các thí sinh: "Cho nên chủ đề hôm nay của mọi người chính là thiết kế trang phục cho vị chủ trì một bữa tiệc lễ hội lớn buổi tối."

"Các bạn có một tiếng tìm nguồn cảm hứng trong studio của chúng tôi, hoặc xem các video về tiệc tối để hoàn thành ý tưởng thiết kế và bản phác thảo. Mỗi người các bạn sẽ được phát 3 triệu, các bạn có thể đến cửa hàng hợp tác được chỉ định của chúng tôi để lựa chọn vải, thời hạn cũng là một tiếng. Sau đó trở lại phòng làm việc tổ chương trình đã cung cấp chính thức bắt đầu sáng tác!"
MC cười nhấn mạnh: "Thường một bộ trang phục xuất sắc cần nhiều ngày thiết kế và chế tác cẩn thận làm ra, nhưng tất cả các bạn đều là nhà thiết kế tài giỏi nên chúng tôi tin, các bạn có thể hoàn thành ra một tác phẩm tuyệt vời chỉ trong một ngày rưỡi. Đúng không?" MC cố ý nhướng mày hỏi với thí sinh lộ vẻ khẩn trương.
"Bốn giờ chiều ngày mai, thiết kế của các bạn sẽ được trình diễn trên sàn T, ban giám khảo sẽ nhận xét và chấm điểm. Mọi người nhất định phải kiểm soát tốt thời gian, hy vọng tới lúc đó chúng tôi có thể nhìn thấy trang phục đặc biệt của các bạn thiết kế cho buổi tiệc tối."

"Hiện tại, thời gian thiết kế một tiếng... Bắt đầu!" MC hô lên, mười hai thí sinh lập tức tản ra đi tìm kiếm nguồn cảm hứng ở những nơi họ muốn, hoặc trực tiếp bắt đầu phác thảo.
Sở Ngọc không vội dành nhiều thời gian hứng thú nhìn video tiệc tối. Cậu không chỉ chọn xem tạo hình của người chủ trì, trái lại còn nghiêm túc xem không ít chương trình kinh điển rất được hoan nghênh, xem ngon lành.
45 phút trôi qua, những người khác cơ bản đã hoàn thành đại khái bản thiết kế, chỉ duy nhất còn Sở Ngọc đang xem tiệc tối, bọn họ không khỏi khinh thường và trào phúng.
Nói chung đối tượng thiết kế của chương trình này chủ yếu là trang phục cho nữ, trang phục cho nam lâu lắm đôi khi xuất hiện một lần. Ví dụ như thiết kế cho người chủ trì lần này, nếu là trang phục cho nam thì cơ bản không có lựa chọn nào khác ngoại trừ vest, làm ra tới thường na ná nhau thì cách nhìn nhận cũng kém đi. Còn trang phục cho nữ thì đa dạng kiểu dáng và đẹp mắt, như vậy càng dễ để nhà thiết kế phát huy.
Nhưng đối Sở Ngọc lại không chắc, dù sao thiết kế trước đó Sở Ngọc công khai đều là trang phục cho nam, hiện tại chưa thiết kế được gì mà chỉ biết xem video, không chừng chỉ am hiểu trang phục nam chứ không phải trang phục nữ.
Nếu như vậy chắc chắn cậu ta sẽ mất mặt trong chương trình. Lập tức có người vui sướng khi người gặp họa.
Nhà thiết kế đang được thổi lên tới tận trời cao nếu vừa mới vào đã biểu hiện nát nhừ rồi bị đào thải sớm, chắc chắn rất thú vị.
Sở Ngọc không biết có người đang đợi chê cười cậu, phong cách tiệc tối thế giới này không khác biệt với đời trước của cậu lắm, nhưng rốt cuộc những nội dung này Sở Ngọc chưa từng xem qua, những chương trình kinh điển này chất lượng rất tốt, lần đầu Sở Ngọc được xem nên đương nhiên xem tới vui vẻ, còn chưa đã thèm.
(Bữa tiệc tối lớn chắc là các buổi trao giải hay sao ấy, nhưng tui không rành thôi cứ để buổi tiệc như raw đi)
Chỉ là Sở Ngọc không quên việc chính, lúc xem đã có mấy ý tưởng, vào mười phút cuối cùng, chỉ trong chớp mắt đã phác thảo xong trên giấy, còn một lần vẽ ba bức.
Để tránh bị nghi ngờ nên các tuyển thủ không tiện đi xem bản thiết kế của những người khác, nên khi thấy Sở Ngọc cuối cùng nhanh chóng bay múa mấy nét, tốc độ kia như vẽ loạn vậy, trong lòng không khỏi không cho là đúng. Chỉ duy nhất nhà chụp ảnh các bản thiết kế của mỗi thí sinh rất kinh ngạc sau khi nhìn thấy thiết kế của Sở Ngọc.
Một tiếng để thiết kế rất eo hẹp, nhưng Sở Ngọc chỉ trong thời gian ngắn một lần ra ba phương án. Ba phương án thật ra cũng không quá khó, thực tế hầu hết các nhà thiết kế đều có thể nghĩ ra rất nhiều thiết kế tương đồng thiết kế đã sử dụng, nhưng mấu chốt ở chỗ ba thiết kế này của Sở Ngọc không có gì là bình thường cả nhưng rất bắt mắt, mỗi cái đều có phong cách riêng.
Hơn nữa Sở Ngọc còn là người vẽ tốt nhất trong bọn họ, một bản phác thảo đơn giản lại vẽ tới sinh động như thật, thiết kế của cậu xuất sắc bắt mắt, hoàn toàn không giống như đuổi theo mười phút cuối cùng ra tới.
Chỉ là ngoại trừ người chụp ảnh, đạo diễn và staff ở hậu trường xem được, thì những người khác nhất thời chưa phát hiện. Các thí sinh rất nhanh đã tiến vào phân đoạn lựa chọn vải cho thiết kế của mình.
Sở Ngọc quan sát một hồi, quả nhiên không ít người đều chuẩn bị sử dụng màu đỏ, đây chắc chắn là màu phải có cho bữa tiệc tối nước Hoa. Đương nhiên cũng có rất nhiều người suy xét tới chuyện đụng màu nên ngay từ đầu đã chọn các màu khác. Chỉ là dù sao cũng là bữa tiệc tối, mọi người cơ bản đều chọn màu sáng.
Sở Ngọc thiết kế ra ba phương án chính là vì có thể điều chỉnh chút căn cứ thiết kế của những người khác, sau chọn một phương án không giống và nổi bật hơn. Đương nhiên nếu ngân sách đủ thì có thể làm ra hai hoặc thậm chí ba bộ để chọn, lấy tốc độ tay của cậu thì không phải vấn đề lớn.
Chẳng qua tài liệu có thể mua trong 3 triệu là có hạn, lễ phục tiệc tối cũng không thể dùng vải quá kém nên Sở Ngọc chỉ tính làm một bộ, suy xét một hồi chọn bộ váy dài màu trắng nạm vàng. Màu trắng trong loại xanh đỏ lòe loẹt hiển nhiên làm mắt giám khảo bừng sáng, lại phối hợp màu vàng kim gãi đúng chỗ ngứa có thể phô ra sự sang trọng trang nghiêm phù hợp với truyền thống nước Hoa.
Bởi vì muốn quan sát những người khác, nên lần này hành động của Sở Ngọc cũng chậm hơn, những người khác cho rằng cậu trình độ không đủ và không biết làm trang phục cho nữ. Lê Cẩm tuy không tin tưởng lắm chuyện Sở Ngọc có thể sẽ gian lận kêu người lén chỉ dạy Thời Húc Trạch nói, nhưng vẫn không nhịn được chú ý tới Sở Ngọc, ít nhiều gì cũng có nghi ngờ.
Cũng may toàn bộ hành trình Sở Ngọc đều hành động cùng với các thí sinh, cũng không trộm liên lạc với ai khác, Lê Cẩm thấy có thể Thời Húc Trạch suy nghĩ nhiều..
Sau khi mang theo một đống vải dệt về phòng làm việc, mọi người nhanh chóng bắt đầu làm. Bởi vì thời gian gấp gáp nên cơm trưa và cơm chiều họ cũng chỉ có thể ăn tại phòng nghỉ bên cạnh.
Hôm nay ngày đầu tiên thi đấu của chương trình vậy nên mọi người còn hơi khẩn trương trước camera, nên tương đối liều mạng khi làm việc, tới giờ cơm cũng chưa ai dừng tay mà vùi đầu làm đồ, dáng vẻ như không thấy đói.
Người dừng đầu tiên chính là Sở Ngọc, cậu nhanh chóng làm cho tốt bộ trang phục theo thiết kế, vừa cảm thấy đói bụng đã thảnh thơi đi tới phòng nghỉ. Sau khi ăn cơm xong cũng không vội trở về phòng làm việc mà còn chơi nặn đất sét.
Tới khi những người khác đói bụng tới kêu vang lại thấy cậu ngồi sô pha một người bên cửa sổ vui vẻ nặn đất sét, nặn ra trái tim màu hồng phấn rồi còn dán lên trên kính cửa sổ.
"..."
Người thấy một màn như vậy nháy mắt ngốc luôn, trong lòng nghĩ vị này thật sự tham gia chương trình thời trang? Nhàn rỗi như vậy không phải xem video chính là coi nơi này như ở nhà, e rằng là kẻ có tiền tới trải nghiệm sinh hoạt.
Có người chỉ chửi thầm trong lòng, còn có người chủ động lại nói chuyện với Sở Ngọc, dù sau lúc ăn cơm cũng rảnh, dù là xuất phát từ tò mò hay tìm hiểu tình hình đối thủ đều nhân cơ hội nói hai ba câu.
"Này, cậu đang làm gì vậy?" Thí sinh Chu Bách khéo đưa đẩy đến trước mặt Sở Ngọc trước tiên: "Chỉ có chút thời gian như vậy, chẳng lẽ cậu không sốt ruột sao?"
Sở Ngọc nhìn hắn thuận miệng đáp: "Không sốt ruột."
Chu Bách giật mình, lập tức hỏi thử: "Cậu theo kịp tiến độ sao? Thời gian khẩn trương, lúc tôi thấy cậu chỉ thấy cậu đứng yên tại chỗ."
"Cảm ơn đã nhắc nhở." Sở Ngọc cười cười: "Nhưng tiến độ của tôi rất suông sẻ, chắc chắn có thể kịp. Nghỉ ngơi một hồi thì hiệu suất làm việc sẽ càng cao."
Chu Bách nhìn thấy nụ cười của Sở Ngọc từ khoảng cách gần lập tức bị chói mắt, ngẩn ra một hồi mới hoàn hồn, còn muốn nói thêm mấy câu với Sở Ngọc lại thấy đối phương quay đầu, ánh mắt xa xăm nhìn ngoài cửa sổ, dáng vẻ như không muốn nói chuyện nữa, đành phải nuốt lời muốn nói xuống.
Nói thật gương mặt này của Sở Ngọc thật sự rất đẹp mắt, chẳng trách bọn họ đều nói sắc đẹp có thể thay cho cơm, Chu Bách nhìn sườn mặt Sở Ngọc đang nhìn xa xa ngoài cửa sổ, lúc ăn cơm cũng thấy ngon, ăn uống tốt hơn không ít.
Chỉ tuy khẳng định giá trị nhan sắc của Sở Ngọc, Chu Bách cũng không tin tưởng lời nói của Sở Ngọc. Gì mà hiệu suất sau khi nghỉ ngơi càng cao, nhìn dáng vẻ phát ngốc nhìn ra cửa sổ của Sở Ngọc, chỉ sở là kết cấu còn chưa rõ, không có linh cảm mới là thật đi.
Sở Ngọc là người đầu tiên đi ăn và là người cuối cùng rời khỏi phòng nghỉ, ngoại trừ cậu thì những người khác sau khi ăn xong đã vội vàng tiếp tục làm quần áo.
Không ít người thấy vậy suy nghĩ không khác Chu Bách lắm, không ngờ tới Sở Ngọc thật ra không phải không có linh cảm hay ngồi ngốc ở đó mà là cố ý ngồi đó lâu hơn để an ủi Thời Tranh trong tòa nhà phía xa xa.
[Tín Đồ Thời Trang] cần quay ít nhất hai ngày, trong lúc đó không thể sử dụng di động, trước khi Sở Ngọc xuất phát thì cả thân rồng Thời Tranh đã héo héo. Chỉ là anh cũng thật sự không có cách nào, sau khi biết vị trí phòng làm việc tổ chương trình sắp xếp cho bọn họ liền cố ý tìm nơi có thể trực tiếp nhìn tới nơi này ở gần đó, chuẩn bị khi Sở Ngọc quay thì sẽ vào đó ở.
Vốn Sở Ngọc thấy anh ngốc nghếch thảm thương, hai tòa nhà cách 200m sao có thể thấy nhau, làm như vậy thì có ích gì?
Ai ngờ Thời Tranh vậy mà nói cho cậu thị lực Rồng Quỷ rất tốt, khoảng cách vài trăm mét cũng thấy rõ. Sở Ngọc đành tùy anh.
Nghĩ tới dáng vẻ héo úa của Thời Tranh, Sở Ngọc cố ý ngồi sát cửa sổ sát đất, như Ngưu Lang Chức Nữ cách cả ngân hà vậy, từ xa xa nhìn Thời Tranh...
Hơn nữa cậu căn bản không nhìn thấy đối phương, cũng không biết Thời Tranh có đang nhìn mình không, thấy thế nào hành vi này cũng rất ngốc...
Nhưng dù trong lòng ghét bỏ, Sở Ngọc vẫn ngồi rất lâu. Hơn nữa không chỉ ngồi mà thậm chí không nhịn được nặn đất sét hình trái tim dán lên kính cửa sổ, hy vọng Thời Tranh có thể thấy.
Nếu để những người khác biết được sự thật, chỉ sợ sẽ đổ bình dấm nha, cảm giác buồn nôn trẻ con cỡ nào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.