Độ hot của Sở Ngọc lúc này luôn cao không thấp, chủ yếu là chuyện khiến mọi người bàn tán quá nhiều. Trước đó cậu mới đăng tranh rồng lên đã thổi bùng lên độ nóng, vì câu "cục cưng tôi tìm thấy" và ngay sau đó quốc vương của bộ truyện thức ăn cho cún kia bất ngờ biến thành rồng. Trước đó còn tưởng Sở Ngọc nói "cục cưng" là vì tìm được linh cảm vẽ trước kia hay là về rồng và sắp ra tác phẩm mới, giờ cư dân mạng mới phát hiện thì ra không biết sao lại bị nhét một mồm thức ăn cho cún, lập tức chua tới ngán. Vào lúc đó còn có người muốn xem náo nhiệt nên cố ý tag Thời Tranh, vì Thời Tranh vẫn luôn kêu Sở Ngọc là cục cưng, Sở Ngọc lại kêu thứ khác là cục cưng. Ai ngờ người giận không phải anh mà là đám cư dân mạng độc thân thích xem trò họ. Cư dân mạng bị ngược tới ngu ngốc nhất thời đột phá vòng vây fans cp Thời Kim Không Ngủ mà lên án kịch bản hai người thể hiện tình cảm quá mức tới lên hot search.
Đương nhiên, làm vậy kết quả fan Thời Kim Không Ngủ càng nhiều hơn. Cùng lúc đó, nhân vật mới Sở Ngọc thiết kế cho trò chơi đang hot cũng được đẩy ra, lượt hưởng ứng rất tốt, fan trò chơi đều nói đẹp và cũng rất vừa lòng thiết lập thuộc tính kỹ năng nhân vật mới, vì thế công ty game thuận thế tuyên truyền mạnh một phen, khi tuyên truyền còn cố ý thuyết minh họa sĩ chính là Kim Ngọc, quả nhiên trò chơi hấp dẫn thêm một đám người gần đây rất thích xem Sở Ngọc, đương nhiên cũng góp thêm một viên gạch vào sự nổi tiếng của cậu. Sau đó chính là tuyên truyền từ tổ chương trình [Tín Đồ Thời Trang]. Các hương trình của đài quốc gia nói chung nói chung sẽ dùng nhiều chiêu trò, chứ đừng nói tới sẽ dùng cách thức tuyên truyền ác ý kéo người xem, bởi vì chương trình chưa chính thức ghi hình nên cơ bản không có gì để tuyên truyền, chỉ đơn giản ra thông báo chữ công bố thí sinh và khách tham gia.
Nhưng bởi vì Sở Ngọc vừa share, chương trình lập tức được rất nhiều người chú ý. Chương trình thời trang vẫn tương đối mới mẻ tại nước Hoa, xuất phẩm từ đài quốc gia nên cũng làm mọi người có thể an tâm về chất lượng, nên sau khi Sở Ngọc vừa share bài đã có rất nhiều người tỏ vẻ chờ mong. Đương nhiên, càng có nhiều người tỏ vẻ tuy bọn họ không hiểu thời trang cho lắm, nhưng hướng về phía Sở Ngọc, chắc chắn cũng sẽ xem phát sóng trực tiếp. Rốt cuộc từ sau khi diện mạo Sở Ngọc được công khai đã hấp dẫn không ít cún thích liếm sắc đẹp, sôi nổi thở dài khi Sở Ngọc vậy mà không phải ngôi sao nổi tiếng, thời điểm muốn nhìn đã mặt cũng quá ít. Hiện tại Sở Ngọc muốn tham gia gameshow, tuy không phải là những chương trình bình thường, nhưng cũng đủ khiến bọn họ phấn khích hét lên.
Đương nhiên ngoại trừ những người tới xem náo nhiệt ra thì cũng có người nghiêm túc chờ mong cuộc thi đấu giữa các nhà thiết kế. Bởi vì có Sở Ngọc tự mang độ hot tới nên các tài khoản tiếp thị cũng lao ra phổ cập khoa học, nói về lý lịch các thí sinh và giám khảo, rồi khởi xướng bình chọn để cư dân mạng đoán xem ai sẽ đoạt gì quán quân v.v. Tuy thuần túy chỉ là bỏ phiếu chơi, nhưng xét riêng về độ nhận biết của cư dân mạng thì Sở Ngọc đương nhiên là người có nhiều phiếu nhất, những thí sinh khác dưới sự so sánh lại có vẻ ảm đảm không ánh sáng. Lê Cẩm cũng coi như là một người xuất sắc, nhưng ở cuộc thi trước đã bại dưới tay Sở Ngọc nên số phiếu rõ ràng bị Sở Ngọc nghiền áp. "A Trạch, anh thật sự xác định Sở Ngọc không biết thiết kế?" Lê Cẩm nhìn hướng gió trên mạng, tuy đã đoán được nhưng nhiều ít gì vẫn có chút không phục, hắn không nhịn được hỏi Thời Húc Trạch: "Nếu những trang phục trước đó không phải do anh ta thiết kế, sao anh ta lại dám tham gia chương trình này?" Sắc mặt Thời Húc Trạch còn khó coi hơn Lê Cẩm, chính gã cũng không nghĩ ra, hơn nữa Lê Cẩm còn muốn tham gia chương trình với Sở Ngọc, gã thật sự cảm thấy không ổn, lo lắng Sở Ngọc thừa cơ nói gì đó với Lê Cẩm. "Nói không chừng trước đó được cha anh đã tìm người "chỉ dạy", kết quả nghe nhiều lời khen ngợi đã cho bản thân thật sự có thực lực, không biết tự lượng sức mình mà đi tham gia chương trình." Thời Húc Trạch tìm được lời giải thích, cười lạnh: "Dù sao chắc chắn chỉ bằng Sở Ngọc sẽ không thể nào đạt tới mức như vậy, trừ khi cha anh nhúng tay tới đài quốc gia rồi giúp cậu ta gian lận, không thì chắc chắn tới lúc đó sẽ lộ ra trình độ thật, cậu ta không thể so được với em." Lê Cẩm vẫn nửa tin nửa ngờ: "Chương trình này là thiết kế ngay tại hiện trường, quay toàn bộ hành trình, sao có thể gian lận được?" "Có rất nhiều cách để gian lận." Thời Húc Trạch cười lạnh trào phúng: "Dù là chương trình này nhưng cũng có thể nhờ người hướng dẫn từ xa hoặc chỉ dạy tại chỗ cũng được, chỉ cần chuẩn bị tốt thì tổ chương trình sẽ không quay những hình ảnh đó vào hoặc cắt nối biên tập là được." Lê Cẩm giật mình há hốc miệng: "Nhưng... Nhưng đó là đài quốc gia, sao có thể cho phép gian lận trắng trợn như vậy?" Mặt Thời Húc Trạch mang vẻ nặng nề: "Nếu cha anh muốn chắc chắn là làm được." Tuy không muốn thừa nhận nhưng trong nhận thức của gã, Thời Tranh chính là gần như làm gì cũng được, nên Thời Húc Trạch muốn phản kháng thì trước phải khắc phục nỗi sợ hãi này. Bởi vì Lê Cẩm muốn tham gia chương trình này nên Thời Húc Trạch đã chuẩn bị riêng cho tập đoàn Thời tới tài trợ, cung cấp khách sạn cho thí sinh ở lại. Ngoài ra còn dựa vào quan hệ tập đoàn Thời liên hệ với phó giám đốc đài quốc gia và thiết lập mối quan hệ. Tuy không đến mức gọi là tiến cử Lê Cẩm, nhưng ít ra có thể để tổ chương trình chăm sóc chút. (Hạ: - _ -!!) Thời Tranh có thể làm nhiều hơn gã. Tuy rằng Thời Húc Trạch đã hỏi rõ nhưng tựa hồ không có gì cả. "Dù sao đến lúc đó em cách xa Sở Ngọc ra." Thời Húc Trạch ngập ngừng lại nói tiếp: "Đừng tin những gì cậu ta nói." Vào ngày chương trình bắt đầu ghi hình, khi Lê Cẩm được Thời Húc Trạch đưa tới đài truyền hình vừa vặn nhìn thấy Sở Ngọc và Thời Tranh đi ra từ trong xe. Hiện tại hai người không mặc đồ đôi, nhưng nhìn chung lại rất phù hợp, Sở Ngọc cầm một ly nước uống nhiều đá uống, sau khi nói chuyện với nhân viên tới chào hỏi bọn họ liền rất tự nhiên thuận tay đưa cho Thời Tranh, cậu quay mặt hôn lên mặt anh một cái mới nói: "Em đi ghi hình đây, anh cứ tìm nơi nào ở lại đi, chờ em quay xong rồi hẵn tới đón em." Trước đó Thời Tranh đã cố gắng kêu Sở Ngọc hỏi thử tổ chương trình xem anh có thể ngồi xem lúc quay hình không, đáng tiếc tổ chương trình không đồng ý, dù sao lỡ các thí sinh khác muốn làm như vậy thì sẽ có rất nhiều phiền toái, nên Thời Tranh chỉ có thể thành thật chấp nhận hiện thực, yên lặng uống phần nước còn lại rồi lưu luyến không rời nhìn Sở Ngọc lên lầu. Tuy nhân viên sớm biết bọn họ là cp nổi tiếng đút no thức ăn cho chó, nhưng khi tận mắt chứng kiến bọn họ ở chung vẫn là vô cùng bất ngờ, không ngờ Thời Tranh trong ấn tượng là một chủ tịch không ai bì nổi lại bị Sở Ngọc "thuần" tới ngoan như vậy. Hơn nữa thật sự rất buồn nôn... Nếu đài làm chương trình yêu đương, hắn chắc chắn sẽ đề cử mời hai người này. Nhân viên công tác thầm nghĩ. Lê Cẩm ngẩn ngơ nhìn một màn này rồi lại liếc nhìn sắc mặt cứng đờ của Thời Húc Trạch, hắn mở cửa nói mình đi đây nhưng chỉ thấy gã trầm mặt đáp lại, hiển nhiên không thoải mái khi nhìn thấy Thời Tranh và Sở Ngọc, rõ ràng không có chút ý định muốn xuống xe tiễn hắn, Lê Cẩm đột nhiên cảm thấy không thoải mái mà mím môi. Nhớ tới Thời Húc Trạch luôn nhấn mạnh Sở Ngọc có vấn đề nên hắn không được tiếp xúc, mặc dù nói những lời không hay, nhưng giờ nghĩ lại Lê Cẩm không khỏi có loại cảm giác Thời Húc Trạch tựa hồ quá mức đề ý Sở Ngọc, hơn nữa họ dường như có gì đó sâu xa. Lê Cẩm mang tâm sự vào chỗ ghi hình. Nhiệm vụ ngày đầu tiên là quay lại phần tự giới thiệu của các thí sinh, nội dung chính thức sẽ bắt đầu sau đó, tổ chương trình giới thiệu trước tình huống và để các thí sinh làm quen với nhau. [Tín Đồ Thời Trang] là chương trình thời trang cạnh tranh thiết kế và chủ yếu áp dụng chế độ chấm điểm đào thải, tổng cộng có mười hai thí sinh dự thi và thi trong mười vòng. Chín vòng đầu tiên người có điểm thấp nhất sẽ bị loại, và xác định ba người đứng đầu, vòng cuối không xem điểm mà căn cứ vào biểu hiện để quyết định thứ tự ba người cuối cùng. Chương trình này chắc chắn không để các đại sư nổi danh đã lâu làm thí sinh, các nhà thiết kế được mời tới đều có thực lực và trẻ tuổi, hầu hết họ đã được nhận thường và sự công nhận trong ngành, nhưng đơn thuần là người mới mới vừa bộc lộ tài năng như Sở Ngọc thì không nhiều lắm, cũng chỉ có Lê Cẩm mới tốt nghiệp đoạt giải, những người khác đều đã lăn lê bò lết trong ngành được mấy năm, rốt cuộc những nhân tài có thể giành được giải thưởng danh giá sớm như vậy vẫn rất ít. Mọi người đều biết trước đối thủ của mình là ai từ thông tin công khai của ban tổ chức, cơ bản đã điều tra qua. Sở Ngọc thấy người có sức cạnh tranh ngoại trừ Lê Cẩm vốn là quán quân trong truyện, ngoài ra còn có hai người, nhà thiết kế nam Cát Nam và nhà thiết kế nữ Thường Nhã. Tiểu thuyết theo cách nhìn của Thời Húc Trạch nên không viết chi tiết về quá trình tham gia chương trình của Lê Cẩm, hơn nữa Sở Ngọc còn đọc lướt nên không biết hai người đứng thứ mấy. Chỉ là cậu đã xem qua các tác phẩm của các thí sinh lại thấy trình độ hai người họ rất tốt nên cũng có vài phần thưởng thức, lúc làm quen cũng nói chuyện thêm mấy câu. Cát Nam và Thường Nhã đều bất ngờ, họ không quá thân thiện với Sở Ngọc. Giọng điệu Thường Nhã lạnh nhạt cứng rắn và còn tính lịch sự, rõ ràng coi cậu là đối thủ nặng ký và không có ý định thân cận. Thái độ Cát Nam quái dị, nói chuyện không nóng không lạnh. Sở Ngọc rất nhanh ý thức được đại khái mình quá chói mắt, chỉ sợ những người này đang phòng bị và không có ý nghĩ giao lưu gì với cậu. Sở Ngọc cũng không ép buộc, cậu khách khí chào hỏi cho xong. Giới thời trang nói lớn không lớn, mười hai thí sinh trước đó có nhiều người đã quen biết từ trước thân thiện nói chuyện với nhau, nhất thời chỉ có Sở Ngọc lạc lỏng. Chỉ là tuy Sở Ngọc đứng một mình nhưng không có cảm giác bị xa lánh, trái lại bởi vì diện mạo được trời ưu ái và cử chỉ thái độ thản nhiên lại càng giống như ngôi sao lớn những người khác không dám quấy rầy. Đồng thời tổ chương trình tựa hồ cũng rất coi trọng Sở Ngọc, thái độ ân cần kêu Sở Ngọc đi thu hình đầu tiên, những người khác còn phải đợi. Có người bất mãn thầm nói trong lòng, đương nhiên ngại người trong tổ chương trình nên đều không nói thẳng ra. Gần đây Sở Ngọc rất nổi tiếng trên mạng thì cũng chỉ là người mới trong ngành, thiết kế đoạt giải xác thật rất tốt, nhưng trừ lần đó ra cũng không có tác phẩm nào khác, mà nhiệt độ trên mạng hơn phân nửa là vì gương mặt và quan hệ với Thời Tranh xào lên, có số người thấy thực ra Sở Ngọc chỉ có tiếng chứ không có miếng, hoặc là xuất phát từ ghen ghét, hoặc là thanh cao đều nhìn cậu không thuận mắt. May mà Sở Ngọc không thèm để ý bọn họ, tự nhiên vượt qua toàn bộ quá trình ghi hình. Tuy ghi hình trước sau, nhưng còn quay tập thể nên cuối cùng các thí sinh cùng nhau rời đi. Những người khác thấy được đại lão Thời Tranh chỉ có thể nhìn thấy trong các bản tin tài chính như học sinh đang yêu đương đứng chờ Sở Ngọc ở cửa, trên tay còn cầm cây kem không chảy chút nào. Sở Ngọc vừa thấy Thời Tranh, nụ cười lễ phép trên mặt trở nên chân thật hơn nhiều, cậu nhanh chóng bước về phía đối phương, nói nói gì đó rồi nhận kem liếm một miếng, sau đó lại giơ tới bên miệng Thời Tranh để anh cũng ăn một miếng. Hai người dưới ánh mắt những người khác em một ngụm anh một ngụm chia sẻ kem, tiếp đó ngồi lên chiếc siêu xa giá trị triệu đô của Thời Tranh. Mọi người: "..." Mịa! Thức ăn cho cún này còn là vị chanh! Thật là chua.jpg
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]