Editor: phomai + Beta: Nổ
Mấy lời Bạch Cô Cô nói rõ ràng đã làm Tần Sóc hài lòng, hắn vui vẻ nhìn Bạch Cô Cô rồi dịu dàng nói: "Được, ăn cùng nhau."
Bạch Cô Cô cũng rất vui vẻ: "Anh tới đây nhanh đi, em đói chịu hết nổi rồi."
"Ừm."
Tần Sóc ba bước gộp hai bước nhanh tới, kéo ghế ngồi đối diện Bạch Cô Cô: "Được rồi, chúng ta ăn cơm thôi."
"Yê, ăn thôi." Bạch Cô Cô vui vẻ nói: "Thời gian hạnh phúc nhất trong ngày ở Trung Quốc đến rồi."
Hai người nhanh chóng xử lý xong bữa tối.
Bạch Cô Cô ăn uống no nê và chờ chết mỗi ngày hơi chột dạ nói: "Tần Sóc, để em dọn dẹp phòng bếp cho!"
"Không cần đâu." Tần Sóc nhẹ giọng nói: "Em đi nghỉ ngơi đi, để đó anh dọn."
Nói xong, hắn thấy Bạch Cô Cô định nói gì đó, hắn nói tiếp: "Ngoan, nghe lời nào."
Như đang dỗ trẻ con ấy.
Bạch Cô Cô đỏ mặt, khe khẽ nói: "Vậy được rồi, thế ngày mai em sẽ mời anh ăn nấm nhé."
"Được." Tần Sóc nói: "Cảm ơn Tiểu Bạch."
Bạch Cô Cô về phòng, nghiêm túc nhớ lại những gì hôm nay Tần Sóc đã dạy cho mình trong phòng huấn luyện. Cậu lấy sổ tay ra và ghi lại tất cả mọi thứ.
Bạch Cô Cô là người cổ hủ đến từ thời đại xa xưa, cậu vẫn có thói quen ghi chép vào sổ tay hơn.
Cậu nghiêm túc viết rồi kiểm tra lại nội dung trên đó, sau đó ngẫm nghĩ gì đó liền cầm sổ tay đến thư phòng tìm Tần Sóc.
Cửa thư phòng không khoá, Bạch Cô Cô ló đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-nam-nho-chi-muon-ly-hon-nuoi-be-con/782799/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.