Editor + Beta: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)
"Điều này chứng tỏ em và nó có duyên với nhau." Tần Sóc nắm cổ tay mảnh khảnh của nấm nhỏ, dịu dàng nói: "Tiểu Bạch, em có duyên với cỗ cơ giáp màu đỏ này nên nó mới chọn em."
"Nhưng mà." Nấm nhỏ nhìn chiếc vòng trên cổ tay mình. Nói thật thì cậu cũng rất thích, nhưng cái này là do Tần Sóc cất giữ, cậu cứ thế lấy đi thì hình như không tốt lắm?
"Không nhưng gì hết, Tiểu Bạch."
Hai người dựa vào nhau rất gần, giọng của Tần Sóc càng lúc càng dịu dàng: "Cơ giáp đặt ở đây chỉ là một cục sắt. Một cơ giáp chỉ có giá trị nếu nó tìm được chủ nhân của mình."
Cơ giáp như hiểu những gì Tần Sóc đang nói, nó nháy đèn.
Nấm nhỏ bị mê hoặc, tim đập nhanh hơn.
Cậu nhìn Tần Sóc gần mình trong gang tấc, liếm môi. Cậu không phải là yêu quái mang theo dục vọng, chỉ là đột nhiên muốn cắn môi Tần Sóc thôi.
Bây giờ, hình như cũng muốn.
Cậu đúng là cục nấm xấu mà. Tần Sóc đối xử tốt với mình tốt như vậy, mà cậu lại có suy nghĩ muốn ăn Tần Sóc. Quá không nên.
Bạch Cô Cô rất tức giận với bản thân. Cậu càng cảm thấy mình không xứng đáng sở hữu cơ giáp của Tần Sóc.
Cậu lùi lại một bước nhỏ, cúi đầu xuống, còn chưa kịp nói lời từ chối thì Tần Sóc đã chú ý tới động tác nhỏ của cậu. Hắn tiến lên một bước, nhìn nấm nhỏ thấp hơn mình, mỉm cười: "Tiểu Bạch, anh muốn tặng cho em, muốn tặng cỗ cơ giáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-nam-nho-chi-muon-ly-hon-nuoi-be-con/782798/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.