Dạo gần đây đội sản xuất không bận rộn cho lắm, chỉ có việc trồng ngô, trồng khoai lang đỏ, nhổ cỏ ở bờ ruộng, ngẫu nhiên còn có thể tìm được vài củ năng dại ăn.
So với việc nhổ cỏ, Đường Cẩm càng thích lên núi cắt cỏ cho lợn. Đội sản xuất có nuôi hai con lợn, có người chuyên môn chăm sóc, mỗi ngày đều phải nấu một lượng cháo heo lớn. Bò cũng phải ăn cỏ tươi. Công việc này nhẹ nhàng hơn chút nhưng kiếm được ít điểm công, ngoài vài đứa nhỏ không đi học thì không người lớn nào bằng lòng đi làm.
Thời gian cắt cỏ cho lợn càng tự do hơn một ít, cô có thể vừa kiếm điểm công vừa tìm được thứ tốt ở trên núi.
Nhưng trái anh đào chín đỏ rũ xuống không bị chim sẻ ăn thì cũng bị bọn nhỏ hái hết, còn lại đều là những trái non. Nhưng mà lần nào Đường Cẩm cũng có thể mang về những quả anh đào chín mọng nước đỏ thắm.
Đường Cẩm còn phát hiện ra vài dây củ mài bên khe núi, cô trực tiếp dùng dị năng làm dây mài phát triển ra củ rồi giấu bên trong bao cỏ cho lợn, lúc xuống núi thì đặt ở vị trí nào đó, đi chuồng lợn đổ cỏ lại lấy là được.
Đường Cẩm còn định tìm kiếm cây thuốc, dược phẩm bán được giá cao hơn đồ ăn, đặc biệt là một vài cây thuốc dùng để bồi bổ thân thể. Không biết có phải là chiều cao so với mực nước biển của núi Tam Nhĩ quá thấp hay không, hay là do khí hậu không phù hợp mà cô không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-nien-dai-van-toi-giau-len-nho-my-thuc/4601396/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.