Đường Cẩm đi, để lại Lâm Tử Tu cùng cơn tức giận lên đến đỉnh đầu. Anh ta thở hồng hộc, da mặt giống như bị lột ra, vô cùng phẫn uất. Vừa không chấp nhận việc bị Đường Cẩm mỉa mai, vừa không thể chịu đựng được việc người đã từng theo đuổi mình có thái độ không nể nang gì như vậy.
‘Cô ta mới là người bị tâm thần, đồ đàn bà bị điên!’
‘Chỉ bởi vì bị từ chối theo đuổi mà lập tức hóa thành kẻ điên.’
‘Còn lôi chuyện cũ ra nói. Lúc trước là do cô ta cam tâm tình nguyện đưa, vậy mà giờ đây lại trách mình. Sao trên đời này lại có người vô lý như vậy?’
Vừa rồi không có cơ hội bẻ lại, toàn bộ những lời muốn nói bị chặn ở cuống họng khiến Lâm Tử Tu nghẹn khuất.
Lâm Tử Tu thầm cảm thấy may mắn vì không chấp nhận Đường Cẩm, nếu không cuộc sống sau này của anh ta sẽ thật khó chịu.
Nghĩ đến đây, Lâm Tử Tu càng bực mình, bởi vì hiện tại dường như người vợ dịu dàng đảm đang của anh ta cũng trở nên vô lý.
Đường Cẩm lập tức gạt phăng chuyện đó ra khỏi đầu. Hoa hòe trong giỏ tỏa ra hương thơm thoang thoảng, Đường Cẩm cầm lấy một đóa cho vào miệng, đầu lưỡi liền nếm được vị ngọt thanh.
Ở thế giới của Đường Cẩm, cây hòe đã tuyệt chủng, thế nên có thể nếm thử món mới làm Đường Cẩm rất có hứng thú.
Đường Cẩm ngâm hoa trong nước, mặt nước liền tràn ngập một màu trắng như tuyết. Cô tiếp tục vớt lá cây và cành khô bị trộn lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-nien-dai-van-toi-giau-len-nho-my-thuc/4601381/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.