Tuy không mua được thịt trong cửa hàng thịt, nhưng ở trong thị trấn cũng có chợ đen bán một vài vật tư khan hiếm. Chợ đen như vậy thường không cố định, còn có người chuyên môn hỗ trợ theo dõi.
Có một con đường đất đi qua thị trấn Tây Sơn, trên mặt đường là nơi cho người qua lại, phía dưới có một cái động, tổng thể trông giống một cây cầu, lại có một con đường cắt ngang qua động, người ta thường giao dịch điểm cắt này.
Chợ đen ở trên đường về nhà, Đường Cẩm đi một vòng, trên sạp nhỏ có gà vịt vải dệt bông và giày, mặc dù cô muốn mua nhiều thứ nhưng lại không mua nổi.
Trong nhà còn có chút tiền tiết kiệm, nhưng thời gian đổi điểm công còn rất xa, trước mắt hai người không thừa tiền nên cần phải chi tiêu tiết kiệm.
Khi Đường Cẩm đang thất vọng, thì có một người đàn ông lén lút đặt giỏ vào góc, rồi vén lớp rơm ở trên ra, vậy mà bên trong là thịt lợn, còn có thịt mỡ trắng bóng.
Hai mắt Đường Cập lập tức lóe sáng, cô lôi kéo Lục Trầm phấn khích tiến lên. Miếng thịt mỡ mà cô từng ghét nhất giờ đây lại trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Cô chọn một miếng mỡ lá nhỏ, định trở về thắng một vại mỡ lợn, sau này có thêm chất béo cho mỗi bữa cơm, cho dù nó có giá một đồng bảy một cân thì cô cũng bỏ tiền mua.
Mua được mỡ lợn xong, tâm trạng khi đi trên con đường đất gồ ghề của Đường Cẩm cũng rất tốt.
Vốn dĩ Đường Cẩm định nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-nien-dai-van-toi-giau-len-nho-my-thuc/4601370/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.