Đường Cẩm tận lực đuổi theo bước chân của Lục Trầm. Ban đầu cô còn nhiệt tình, sau đó liền thở hồng hộc. Cô nhìn lại hai bàn tay của mình, da tay đều bị thân cuốc làm đỏ lên. Vốn dĩ tay của nguyên chủ có kén, nhưng cũng không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi dị năng của cô hay không mà làn da trở nên mịn màng, mấy cái kén cũng biến mất tiêu.
Gieo hạt không tốn bao nhiêu công sức, nhưng cái cuốc rất nặng, còn phải cầm liền tục làm cánh tay của Đường Cẩm dần trở nên đau nhức, da ngón tay mềm mịn bị phồng rộp, eo đau xót, mồ hôi chảy đầy người, tóc cũng dính vào cổ.
Lục Trầm vô tình quay đầu lại thì phát hiện sắc mặt này của Đường Cẩm. Thấy cô nóng đến nỗi mặt đỏ bừng, anh nói: “Em về trước đi, còn lại để anh làm.”
Đường Cẩm lắc đầu, cô vén chút tóc mai ra sau mang tai rồi lấy bình nước ở dưới bóng cây lại.
Sau khi uống nước xong, Đường Cẩm cũng không tiếp tục cậy mạnh mà lại bóng cây nghỉ ngơi một lúc. Gió từ từ thổi qua, làm tấm lưng đang đổ mồ hôi của cô trở nên mát lạnh.
Đường Cẩm cẩn thận nhìn bàn tay của mình. Người con gái nào cũng yêu cái đẹp, nhưng hiện tại làn da của cô trở nên non mịn cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Đến gần giữa trưa, Đường Cẩm liền về nhà nấu bữa trưa. Có vài người nhìn chằm chằm cô, bĩu môi chua ngoa, tỏ vẻ khinh thường: “Ôi chao, Đường Cẩm gả chồng hưởng phúc thật đấy! Trước đây còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-nien-dai-van-toi-giau-len-nho-my-thuc/4601365/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.