🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lòng bàn tay lạnh lẽo dán lên mặt y, Trần Trừng lại như chim sợ cành cong, vội vàng nắm lấy tay hắn, nói: “Ca, không biết được không? Đệ lớn lên…….thật ra cũng rất bình thường.”



Bạc Dận tựa như đang cách băng gạc trên mắt nhìn chăm chú y, hai tay hắn bao lấy khuôn mặt ấm áp của Trần Trừng, chậm rãi nói: “Nghe lời.”



Trần Trừng nếu nghe lời vậy là gặp quỷ rồi!



Y lại một lần nữa đẩy ra, xoay người muốn rời khỏi Bạc Dận, cánh tay bên hông lại đột nhiên thu lại như gọng kìm siết chặt lấy y.



Trần Trừng ngừng thở, không xác định có phải dây thần kinh nào của hắn đáp sai đột nhiên thức tỉnh ký ức không nên nào hay không, phát hiện y là Trần Châu Cơ.



Sờ mặt một người, thật sự có thể nhận diện khuôn mặt được sao? Trần Trừng hoảng loạn nóng nảy.



Ngón tay Bạc Dận bá đạo sờ trên mặt y, hơi ngứa, chậm rãi từ trán y đi tới hàng lông mày, đôi mắt, cái mũi, môi……



Trần Trừng ngồi không yên, y vặn vẹo lung tung, giãy giụa, nỗ lực phân tán lực chú ý của hắn trên mặt y: “Chân đệ đau, ca……”



Môi bị ngón tay hắn đè lại, ngón tay Bạc Dận mơn trớn trên đôi môi mỏng của y, sau đó, lại vuốt ve.



Động tác rất nhẹ, nhưng khi mơn trớn qua, môi Trần Trừng vẫn phát ra tiếng ‘boa’.



Xúc cảm kia ấm áp mềm mại, còn có một chút ướt át nhàn nhạt.



Người trên đùi không an phận chút nào.



Hầu kết Bạc Dận lăn lộn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-moi-ngay-deu-bi-lat-xe/2686620/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.