"Hiểu Nhan, cậu đến rồi."
Thấy người đến, Cố Yên Nhiên nhoẻn miệng cười, nụ cười mười phần chân thật, không hề có ý giả dối nào.
Lục Diên Lễ bất đắc dĩ đứng chẳn trước hai cô gái, ai oán mở miệng: "Mừng tốt nghiệp, Yên Nhiên."
Nửa năm trước, vì có sự trợ giúp của Cố Yên Nhiên, chưa cần đến lúc có chỗ đứng, Lục Diên Lễ đã thành công vạch mặt lão cha sói mắt trắng, trả thù cho mẹ mình. Mẹ kế Lục Diên Lễ thấy tình thế không ổn, lập tức lên kế hoạch bắt cóc Lâm Hiểu Nhan, ai ngờ người bà ta thuê đến còn chưa chạm được cọng tóc trên đầu Lâm Hiếu Nhan, đã bị Triệu Vương năm vùng bắt lại.
Vì chuyện đó, ngoài áy náy với Lâm Hiểu Nhan ra, Lục Diên Lễ còn nợ cô ân tình. Lâm Hiểu Nhan tốt lắm, thường xuyên dùng chuyện này làm lý do đến thăm cô. Chỉ cần là ngày nghỉ, đều hận không thể mọc thêm mấy cái chân chạy đến Cố gia.
Vì vậy, thời gian hẹn hò riêng tư giữa Lâm Hiểu Nhan và Lục Diên Lễ ít hẳn.
Lục Diên Lễ có oán, lại không có lý do chính đáng ngăn cản.
Càng nghĩ, Lục Diên Lễ càng cảm thấy bất bình, khuôn mặt tối sầm lại, thêm khí chất nghiêm nghị được rèn luyện trong trường cảnh sát, thành công dọa lui mấy tên đàn ông có ý định ngo ngoe tới gần.
Đợi người dần tản đi, Lâm Hiểu Nhan lôi kéo Cố Yên Nhiên đến góc khuất, thì thầm hỏi: "Kỳ hạn ba năm sắp tới, cậu nhận được tin gì của đồng chí Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3721785/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.