Giọng nói uy nghiêm, mang theo khí thế không thể khinh nhờn vang lên, vọng khắp căn phòng.
Đám người đang xem trò hay nhìn trái nhìn phải, rồi đột nhiên xô đẩy nhau, tách ra hai bên.
Tạo thành một con đường dẫn thẳng về phía đội kiểm soát.
Bước vào là một ông lão đứng tuổi, khí chất áp đảo, trên người mặc quân phục đại tá, bên ngực trái treo đầy huy chương danh dự. Chàng trai trẻ đi bên cạnh ông cũng rất nổi bật, sở hữu khí chất cấm dục, lạnh lùng... nhưng khi ánh mắt nhìn về phía cô, không hiểu sao nhu hòa đi rất nhiều.
“Anh..... anh trai, ông ngoại?”
Cố Yên Nhiên không thể tin vào mắt mình, phải dụi mắt mấy lần mới dám chắc chắn.
“Anh trai! Ông ngoại!”
“Ngoan.” Dương Hướng Đảng nhìn cô cháu gái đã lâu không gặp, thấy trên người cô là bộ quần áo đơn điệu, làn da xỉn màu, cả người thoạt nhìn gầy hơn trước rất nhiều, trong lòng sinh ra áy náy.
Cố Minh Chiếu tiến lên xoa đầu cô, xót xa hỏi: “Sao lại gầy thế này? Không phải đã nói thiếu tiền thì gửi thư cho anh à? Có ăn đủ chất không đấy?”
Cố Yên Nhiên cười hì hì, trêu ghẹo nói: “Anh trai, em xuống nông thôn là để lao động phát triển đất nước, không phải để hưởng phúc.
Các thôn dân đứng cách đó không xa: “..
Ha ha.
Bộ cô hưởng phúc còn ít hả?
Mặc dù chỉ là nói đùa, nhưng Cố Minh Chiếu lại tin thật.
Trong lòng anh hạ quyết tâm, nhất định phải mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3708146/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.