Thì ra, lúc Lâm Hiểu Nhan đến đặt hàng, Vương Mộc đi chữa bệnh chưa về, trong nhà chỉ còn lại Lương Thục Ân. Ba tháng nay, không có Vương Mộc ở nhà, đám người họ Vương ngày càng được nước lấn tới, không coi ai ra gì. Hôm thì đến lấy cái thau, hôm thì đến lấy bó củi, thậm chí cái áo bông Lương Thục Ân mua từ năm ngoái, cũng bị Tô Hương Lan ngấm ngầm lấy đi mất. 
Cả mùa đông, Lương Thục Ân trôi qua vô cùng gian nan, mắt thấy mùa đông qua đi, lại có khách tới đặt hàng, bà cực kỳ vui vẻ. 
Ai ngờ vui vẻ chưa lâu, Tô Hương Lan lại mang theo chồng con sang vơ vét. Thấy bọn họ không thèm xin phép ai đã dám lục tung đồ trong nhà, Lâm Hiểu Nhan không nhìn nổi, từ trong nhà chạy ra, giúp Lương Thục Ân đối phó đám người kia. 
Vương Minh Chấn núp sau lưng cha mẹ, thấy Lâm Hiểu Nhan xinh đẹp, còn là thanh niên tri thức nữ từ thành phố xuống, tư tâm chộn rộn, chỉ thẳng tay vào mặt Lâm Hiểu Nhan nói muốn lấy cô làm vợ. 
Tô Hương Lan và Vương Sinh ngạc nhiên, sau khi phản ứng lại, họ quan sát thật kĩ Lâm Hiểu Nhan, tựa như đang đánh giá một món hàng. 
Đánh giá xong, họ hài lòng đồng ý, còn hất cằm vênh váo hỏi Lâm Hiểu Nhan muốn bao nhiêu sính lễ. 
Thực ra Tô Hương Lan và Vương Sinh cũng không hào phóng như vậy, chẳng qua họ nghĩ, cha mẹ Lâm Hiểu Nhan không có ở đây, tiền sính lễ đương nhiên là Lâm Hiểu Nhan cầm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3708135/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.