Dù sao cũng là con trai mình, lại là con út, cha Mạnh không nỡ nhìn tiền đồ mai sau của Mạnh Thịnh bị hủy.
Nếu những lời Lâm Chiêu Đệ nói là thật, thì nhà họ Mạnh bọn họ, dù không muốn cũng phải rước Thẩm Đại Lệ vào cửa!
Lâm Chiêu Đệ biết đạo lý mềm nắn rắn buông, cười tủm tỉm nói: “Được.”
Thẩm Đại Lệ thở phào, mời ba người nhà họ Mạnh về nhà mình.
Vừa đi, vừa kéo tay áo “chồng tương lai” - người đang bị sốc trước sự tình diễn ra không như mong đợi.
Thấy hết chuyện để hóng, Cố Yên Nhiên tặc lưỡi, kéo theo Lâm Hiểu Nhan rời đi.
Cuối cùng cũng có thể câu cá, Lâm Hiểu Nhan vui vẻ.
Cố ấy sớm nhờ đám Lục Diễn dành chỗ cho mình, chỉ việc kéo Cố Yên Nhiên đi về hướng đó, chăm chú câu cá mà thôi.
Lúc đến nơi, Cố Yên Nhiên giật mình bởi trận thế nơi đây.
Bờ sông rất rộng, nhưng chật kín người.
Gần như không tìm ra một khe hở.
Mọi người tưng bừng câu cá, la ó ầm ĩ.
Trong số đám người, bắt mắt nhất là Từ Cẩn và Giang Khắc.
Giang Khắc thường đi làm nhiệm vụ, ăn bờ ngủ bụi nhiều, bắt cá dưới sông làm đến quen tay.
Chỉ cần đứng ở chỗ nước nông, tập chung nhìn xuống, lại đột nhiên cúi người, lúc nhổm dậy, trong tay đã có thêm con cá.
Từ Cẩn thì sử dụng lưỡi câu điêu luyện, cứ cách vài chục phút, lại câu được một con cá.
Lâm Hiểu Nhan ngồi gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3679859/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.