Tô Tuyết gầm lên: “Chúng mày nói láo! Đám thanh niên tri thức bị chúng mày
mua chuộc, bao che cho chúng mày. Đã vậy, bằng chứng ngoại phạm đương nhiên cũng có thể mua!”
Cố Yên Nhiên suýt chút nữa gật đầu, đúng vậy, là chúng tôi mua đó.
“Thế cô có bằng chứng không?” Cố Yên Nhiên nhanh chân đá quả bóng về lại, “Không có bằng chứng đừng nói láo.”
Tô Tuyết cứng họng, đám thanh niên tri thức đều về phe Cổ Yên Nhiên và Lâm Hiểu Nhan, cô ta lấy đâu ra bằng chứng?
Vì vậy, cô ta chỉ có thể dùng vẻ mặt đáng thương nhìn chằm chằm Thẩm Đại Thắng, mong ông giúp cô ta nghĩ cách.
Nhưng Thẩm Đại Thắng đương nhiên không rảnh nghĩ cách giúp cô ta, ngược lại nghi hoặc hỏi: “Đúng vậy, thanh niên tri thức Tô, cô có bằng chứng không?”
Tô Tuyết siết chặt nắm tay, ánh mắt mang theo tia oán hận.
Đồ của cô ta mất nhiều như thế, còn cần bằng chứng?
Nhưng cô ta đã quên, đồ vốn không phải của cô ta.
Hơn nữa, nếu cô ta làm người tốt một chút, sao đám thanh niên tri thức có thể dễ dàng bị mua chuộc? Ngày hôm nay thành ra thế này, đều do Tô Tuyết tự làm tự chịu, không trách được ai.
“Bác Đại Thắng, vào bên trong lục soát chẳng phải biết sao?” Thẩm Đại Lệ thấy thiên hạ chưa đủ loạn, vội vàng đề nghị: “Thanh niên tri thức Tô đã nói đám thanh niên tri thức bị mua chuộc, đương nhiên không có ai làm chứng cho cô ấy. Như vậy, lục soát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3675806/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.