Lâm Hiểu Nhan cắn răng, nhịn đau bỏ ra vốn liếng, “Anh Dịch Đông, có phải anh chuẩn bị hỏi cưới thanh niên tri thức Trần đúng không? Vừa hay em có hai thước vải tốt, màu sắc tươi sáng, thanh niên tri thức Trần chắc chắn sẽ thích! Một năm nay em xuống nông thôn, anh giúp đỡ em nhiều, không có gì cảm ơn, hai thước vải anh cầm tạm, cũng tuyệt đối đừng chê ít!”
Cố Yên Nhiên giật mình, cô biết hai thước vải đó, Lâm Hiểu Nhan chạy tới chạy lui hợp tác xã mấy lần mới mua được, giá cả đắt đỏ, chất vải vừa mềm vừa ấm, là đồ cô ấy dành dụm may quần áo mặc Tết.
Chuyện này là cô bốc đồng kéo theo Lâm Hiểu Nhan làm, đương nhiên Lâm Hiểu Nhan đã bỏ ra vốn liếng, cô không thể cái gì cũng không lấy ra được.
“Trường... anh Dịch Đông, chỗ tôi cũng có mấy thước vải tốt, là đồ từ thành phố gửi đến, chất lượng khỏi phải bàn. Đều là thanh niên tri thức, tôi thực tâm mong anh và thanh niên tri thức Trần có kết cục tốt, đây coi như quà mừng của tôi!”
Trường Dịch Đông choáng váng, nhưng nói không ra lời từ chối.
Mắt thấy Trường Dịch Đông do dự, Cố Yên Nhiên cố ý bồi thêm một câu: “Nghe mẹ tôi nói, một thước vải ấy ba khối tiền đâu, tôi dự định đưa hai thước.”
Ba khối tiền một thước vải?
Trường Dịch Đông sốc đến mức không thốt lên lời, loại vải tốt nhất hắn từng mặc qua là loại vải ba hào một thước, nào dám phung phí tiền như Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3675228/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.