Nhà mẹ đẻ thím Thục Phân ở ngay bên cạnh nhà đại đội trưởng thôn Hồng Phúc, lén lút mật báo cho thím ấy.
Thím Thục Phân biết ơn Lâm Hiểu Nhan thường xuyên dạy con mình đọc sách, cũng biết ơn Cố Yên Nhiên thường xuyên cho nhà họ đồ ăn ngon, mới có thể nhả ra tin tức này. Những người khác, chỉ sợ đến khi nhà đại đội trưởng thôn Hồng Phúc bán hết lê, cũng chưa chắc nghe được tiếng gió
Mà ba người Lục Diên Lễ, là những người may mắn được lợi. Cố Yên Nhiên liếc xéo ba người họ, hơi bĩu môi.
Hir!
Chiều đó, năm thanh niên tri thức đúng giờ có mặt trước cửa thôn, chậm rì rì di chuyển về phía thôn Hồng Phúc.
Vì không có phương tiện đi lại, lại thêm thời tiết ảnh hưởng, tốc độ của bọn họ rất chậm, gần ba giờ chiều mới đến
nol.
"Kia rồi!" Thím Thục Phân reo lên, từ xa chỉ vào nhà đại đội trưởng thôn Hồng Phúc: "Mọi người nhanh chân lên một chút, kẻo đến chậm chỉ chọn được những quả xấu."
"Vâng."
Năm thanh niên tri thức ngoan ngoãn đi sau thím Thục Phân, dưới chân tăng tốc, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa nhà
"Tiểu Phương, đang làm gì đó?" Vừa vào cửa, cả đám thấy ngay người phụ nữ trung niên xinh đẹp đang ngồi thêu thùa trước cửa nhà. Thím Thúy Loan tiến lên hai bước, cười chào hỏi.
"Thục Phân?" Người phụ nữ vội bỏ đồ nghề trên tay xuống, vui vẻ nói: "Mau vào nhà đi, tôi pha trà đợi bà từ lâu rồi."
Đôi mày lá liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3653156/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.