Đám thanh niên đang xây nhà nhìn thấy cô, cũng không nhịn được liếc mắt nhìn qua đây.
Cố Yên Nhiên hiểu ý, lấy từ trong gùi ra một bọc bánh bao, cười nhìn Vương Thiết Trụ: "Bác Thiết Trụ, đây là đồ ăn của hôm nay, bác phân phát cho mọi người giúp cháu nhé."
"Được, cháu cứ để bác." Vương Thiết Trụ nhận lấy gói bánh bao, cười không khép được mồm. Ai có thể ngờ, đời ông cũng có ngày ăn thịt liên tiếp không chán miệng?
Hôm trước thịt kho tàu, hôm trước nữa canh thịt, hôm nay lại là bánh bao nhân thịt.
Như bình thường, người dân trong thôn xây nhà, có thể thiết đãi món rau xào cải ngâm, thêm ít trứng trộn đã là tốt lắm rồi, đào đâu ra thịt?
Thấy có ăn, đám thanh niên vội vàng bỏ việc trong tay xuống, chạy đến cướp đồ ăn. Sợ chậm chân sẽ chọn phải bánh bao nhỏ hơn.
Cố Yên Nhiên thấy vậy, không dám nán lại lâu, sợ bọn họ tranh giành không cẩn thận làm bị thương mỹ nữ yếu
duoi nhu co.
"Bác Thiết Trụ, cháu về trước."
Nói xong, cô phóng xe đi, để lại đám bụi mù phía sau, không hay biết đám thanh niên nhìn cô như nhìn bảo tàng di động.
"Bác Thiết Trụ, khi nào thanh niên tri thức Cố xây nhà tiếp, có thể gọi cháu không?"
"Ca chau, chau nนีล.."
"Im đi! Bọn mày tưởng nhà là lá cây từ trên trời rơi xuống, tùy tiện muốn xây bao nhiêu thì xây à?"
Đám thanh niên xoa cánh mũi, không biết nhớ đến cái gì, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3653145/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.