Tối hôm đó, trước ánh mắt tò mò của đám thanh niên tri thức, Từ Cẩn mở bọc quà và cặp lồng ra.
“Thịt!” Không biết có ai hét lên, khiến ánh mắt đói ăn của toàn bộ thanh niên tri thức đổ dồn vào cái cặp lồng. Từ Cẩn theo bản năng đậy cặp lồng lại, mặt tối sầm.
Đám thanh niên tri thức mặt đỏ lựng, cũng biết mình vừa phản ứng thái quá, nhưng ánh mắt vẫn như có như không lướt qua chiếc cặp lồng.
Là thịt đấy!
Từ ngày xuống nông thôn, số lần bọn họ được ăn thịt chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mà khi chưa xuống nông thôn, thịt cũng không phải thứ muốn ăn là ăn, có khi cả tháng may ra mới nhìn thấy thịt một lần.
Giờ đây, thịt xuất hiện trước mặt bọn họ, hơn nữa còn là thịt kho tàu thơm ngào ngạt, trông quyến rũ vô cùng, thử hỏi bọn họ làm sao cưỡng lại được?
Cưỡng lại được đều không phải người!
Từ Cẩn không dấu vết nuốt một ngụm nước bọt, lại trở tay lật bọc quà ra.
“Hít hà…”
Đám thanh niên tri thức nhìn bọc quà. Đường, sữa, kẹo, bánh ngọt, hoa quả đầy ắp.
Cả đám nhìn nhau, thấy trong mắt nhau sự ghen tị.
Biết thế tối hôm đó kéo nhau đến bờ ruộng, chung tay cứu thanh niên tri thức Cố thì tốt rồi.
Đống đồ ngon lành này sẽ là của bọn họ, bọn họ có thể chia nhau ăn!
Giờ đống đồ này thuộc về mình Từ Cẩn, bọn họ không cam lòng!
Từ Cẩn do dự hồi lâu, bóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3652263/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.