Bùi Huyền Trì giơ tay lên đỡ mèo nhỏ.
Hắn còn tưởng đã xảy ra chuyện gì, hỏi: "Làm sao vậy? "Meo meo ~" Vân Lạc Đình vẫy đuôi.
Cằm cậu hướng lên phía vai hắn rồi để lên.
Không có gì, ta đoán ngươi chán, muốn ta qua đây với ngươi.
Vân Lạc Đình không truyền âm, cũng không nói ra.
Nên tất nhiên Bùi Huyền Trì không hiểu cậu có ý gì.
Nhưng nhìn thấy bộ dáng của cậu không hề sốt ruột.
Hẳn là túi pháp khí không xảy ra chuyện gì.
Bùi Huyền Trì bế mèo nhỏ lên, đứng dậy đi vào trong phòng.
Túi pháp khí có động tĩnh.
Góc ngoài của nó thỉnh thoảng sẽ nhô ra, rồi sau đó lại rất nhanh quay về trạng thái cũ.
Giống như không cẩn thận đụng phải.
Vân Lạc Đình hạ thần thức xuống.
Cậu phát hiện có một bóng dáng màu xám nâu chạy tán loạn trong túi pháp khí.
Chính là cái người mà lúc cậu đi vào nhà đấu giá thì chạy ra ngoài.
Có thể do sau khi nó tỉnh ngủ.
Biết được chuyện mình đã được cứu từ trong miệng linh thú bên cạnh, cho nên nó rất vui vẻ.
Trưởng lão cảm nhận được linh lực của tiểu tộc trưởng đến gần, liền nói: "Tiểu tộc trưởng.
Cốc Hân Vân không bị thương.
Bây giờ nàng đã tỉnh lại, hay là thả nàng ra trước?"
"Mặc dù lực tấn công của chuột Cốc Hân Ngọc không mạnh.
Nhưng nếu tiểu tộc trưởng gặp phải chuyện nguy hiểm.
Nó vẫn có thể đứng trước mặt bảo vệ ngươi an toàn."
Vân Lạc Đình không đồng ý.
Nếu nói Cốc Hân Vân cảm thấy buồn chán.
Vậy cậu thả nàng ra để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383070/chuong-91.html