Linh lực của trưởng lão Định Thiền lao ra.
Thân hình đang lơ lửng trên không trung cũng chậm rãi rơi xuống.
Ông ta nhìn Vân Lạc Đình cười nói: "Lúc trước đúng là ta không để ý, ngươi cũng là linh thú."
Vân Lạc Đình nghe thấy, cậu không cảm thấy ngạc nhiên.
Công pháp mà trưởng lão Định Thiền tu luyện chính là lợi dụng linh lực của hồ ly đỏ.
Cho nên mới có thể nhìn ra bộ dáng của cậu lúc là mèo trắng nhỏ, khi mà cậu chưa hóa thành hình thú.
Chỉ là, ánh mắt của ông ta......
Vân Lạc Đình nhíu mày, ánh mắt của trưởng lão Định Thiền rất kỳ lạ.
Giống như đang nhìn một bằng hữu đã lâu không gặp.
Nhưng lại rất tham lam, giống như muốn ăn máu thịt, rất là kỳ lạ.
Trưởng lão Định Thiền còn muốn nói gì đó, đột nhiên đôi mắt ông ta đau đớn.
Ông ta theo bản năng nhắm mắt lại nghiêng người, tạo linh lực bao trùm cơ thể, bảo vệ mình.
Vân Lạc Đình nhìn thấy trưởng lão Định Thiền mở mắt ra.
Chỗ khóe mắt ông ta chảy xuống hai hàng huyết lệ.
Trên mặt ông ta đã không còn cảm giác xâm lược, vân đạm phong kinh như vừa nãy, mà tăng thêm vài phần tức giận.
Trưởng lão Định Thiền chậm rãi ngước mắt lên.
Tầm mắt ông ta tránh khỏi Vân Lạc Đình, dừng trên người Bùi Huyền Trì: "Ở trong Ngũ Hoa tông, xuống tay với trưởng lão trong tông môn.
Hai vị luyện đan sư thật là kiêu ngạo."
Bùi Huyền Trì bảo vệ Vân Lạc Đình bên cạnh hắn.
Trưởng lão Định Thiền khó thở, dưới tình trạng linh lực điên cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383062/chuong-83.html