Loan Thanh Lâm sửng sốt, bỗng dưng hắn ngẩng đầu lên. 
Nhưng khi tầm mắt hắn chạm đến ánh mắt Bùi Huyền Trì, hắn chỉ cảm thấy tim mình đập kịch liệt, trong cổ họng lập tức trào ra máu tươi. 
Hắn cắn chặt răng, máu theo khóe miệng chảy xuống. 
Hắn cúi đầu, trầm giọng nói: "Hành động này của đại sư, có chút thiếu tôn trọng Ngũ Hoa tông." 
Tốt xấu gì cũng đang ở Ngũ Hoa tông. 
Làm sao có thể không nói đạo lý, nói động thủ liền động thủ. 
Huống hồ, chưởng môn vẫn còn ở đây. 
Dù hắn có sai như thế nào, dưới tình huống không có chứng cứ. 
Chưởng môn nhất định không thể trơ mắt nhìn để tử Ngũ Hoa tông bị người ngoài đánh. 
Loan Thanh Lâm quỳ gối tại chỗ, vốn dĩ thắt lưng hắn thẳng tắp nhưng giờ phút này đã gập xuống. 
Máu trên mặt đất càng tụ càng nhiều. 
Vân Lạc Đình nhàn nhạt nói: "Còn không định nói sao?" 
Loan Thanh Lâm cúi đầu. 
Nếu không phải cơ thể lúc hắn quỳ thỉnh thoảng run rẩy, thì người này giống như tượng đá đang quỳ đứng. 
Quá lãng phí thời gian. 
"Huyền Trì......" 
Loan Thanh Lâm bất ngờ ngẩn đầu lên, không nghiêng không lệch nhìn chưởng môn. 
Đôi mắt hắn tràn đầy cảm xúc đan xen. 
Không cần phải nói, ánh mắt hắn như đang nói hắn bị oan, muốn chưởng môn rửa sạch oan khuất cho hắn. 
"Rầm". 
Chưởng môn đặt chén trà trong tay xuống, đứng dậy nói: "Hai vị đại sư." 
Sắc mặt Loan Thanh Lâm vui vẻ. 
Chưởng môn một tông tất nhiên là không nhịn được người khác leo lên đầu ông tác oai tác phúc! 
Tốt nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383061/chuong-82.html