Dù sao ông ta cũng là hoàng đế.
Lúc đi săn thú mùa đông nhất định sẽ mang theo rất nhiều thị vệ, ngoài ra còn có ảnh vệ âm thầm bảo vệ.
Đến lúc thích khách đến nơi, chỉ sợ vừa mới tới gần đã bị phát hiện.
Khi đó, hoàng đế bị ám sát đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Bùi Huyền Trì đút mèo ăn, nói: "Chuyện của Thải Hà, ta sẽ thu sếp."
"Ừ."
Loại chuyện này, tất nhiên là không thể tìm người khác.
Bùi Huyền Trì dùng truyền âm gọi con rối đến, kêu nó chờ bên cạnh xe ngựa.
Thải Hà vốn dĩ đi đằng trước tìm Bùi Huyền Trì, nhưng lại không tìm thấy người.
Nàng bèn đi ngược về phía sau tìm, sau khi đi qua rất nhiều cỗ xe ngựa, lúc này mới tìm thấy.
Nàng bước nhanh về phía trước nhưng lại bị ngăn lại.
"Thị vệ đại ca, nô tỳ là cung nữ bên cạnh Thục phi nương nương." Nàng vừa nói vừa đi theo xe ngựa đi đằng trước, giọng nói của Thải Hà có hơi không ổn: "Thục phi nương nương kêu nô tỳ tới hầu hạ điện hạ."
Con rối liếc mắt nhìn nàng: "Chưa được sự cho phép của điện hạ, bất luận kẻ nào cũng không được đến gần, lui ra."
Thải Hà ngừng lại, bây giờ còn chưa nhìn thấy Bùi Huyền Trì ở đâu.
Sau khi nghe xong lời này, trong lòng nàng không khỏi bồn chồn: "Điện hạ biết nô tỳ qua đây, thị vệ đại ca có thể giúp ta truyền tin được không? Nếu điện hạ nhìn thấy ta liền biết chuyện gì xảy ra."
Bên này toàn là người, Thải Hà cũng không tiện gân cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383023/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.