Editor: NgcPhan339
Có lẽ là do tức giận quá mức nên lông mèo trên người Lạc Vân Đình đều dựng hết cả lên.
Tên quốc sư này mang dáng vẻ đạo mạo, nói dối mà mặt không đổi sắc, rõ ràng là muốn dùng chuyện này chiếm được lòng tin của Bùi Huyền Trì, giấu giếm những ý định của mình, tỏ vẻ vi thần làm tất cả những chuyện này đều là vì ngài, quả thực khiến người khác cảm thấy buồn nôn.
"Cẩn thận.
" Bùi Huyền Trì nâng móng vuốt của mèo nhỏ, ôm Vân Lạc Đình đang tức giận vào trong ngực, chậm rãi vuốt lưng mèo nhỏ, dùng giọng điệu như đang an ủi mà dỗ cậu: "Đừng nóng giận.
"
Vốn dĩ Bùi Huyền Trì định mượn thế lực của quốc sư để kiềm chế hoàng đế, tiện thể lót đường luôn cho hắn.
Tuy nhiên, thấy Lạc Vân Đình tức giận thành bộ dạng này, hắn lại không khỏi phải suy nghĩ lại việc có nên hay không biến quốc sư thành quân cờ lót đường của mình.
"Meo!" Vân Lạc Đình ngẩng đầu, dùng vuốt mèo lay hắn, trong lòng vô cùng sốt ruột.
Ngươi đừng tin hắn, tên quốc sư này miệng toàn là lời dối trá, hắn ta còn định bẫy hoàng đế, khiến ông ta giết chết ngươi đó.
Bùi Huyền Trì nghe không hiểu Lạc Vân Đình đang meo meo cái gì, nhưng việc này cũng không làm trở ngại việc hắn dỗ dành mèo con.
Nhìn bộ dạng hiện tại của mèo nhỏ rõ ràng là có liên quan rất lớn tới quốc sư.
"Chuyện linh nhãn nên nói như thế nào ngươi tự mình hiểu rõ, chỉ một câu, ta sống bao lâu, ngươi liền sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4382986/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.