Vân Lạc Đình nghe vậy, tầm mắt cậu lập tức nhìn xuống dưới, tìm chỗ Bùi Huyền Trì. 
Địa thế ở Ma cung tương đối cao, phía sau chỗ này vừa vặn có một nếp gấp, mấy bậc thang chồng lên nhau tạo thành độ cao. Nếu là có cái gì, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy. 
Vân Lạc Đình lại không nhìn thấy Bùi Huyền Trì đâu. Cậu dừng một chút, cho rằng là mình hiểu sai rồi: "Ngươi......" 
Lời còn chưa dứt, bên eo cậu đã bị siết lại, hơi thở quen thuộc xuất hiện ở phía sau người: "Ngươi." 
Vân Lạc Đình đột nhiên mở to hai mắt: "Ngươi vào bằng cách nào?" 
"Có lợi hại không?" 
"Lợi hại." Vân Lạc Đình cũng không cảm nhận được hơi thở của Bùi Huyền Trì đến gần. Ở trong thuật ẩn thân, hình như Bùi Huyền Trì lại tinh tiến hơn một chút. 
Bùi Huyền Trì ôm Vân Lạc Đình từ phía sau, hắn cúi đầu tựa cằm lên vai mèo nhỏ: "Ngày mai các ngươi quay về Tộc linh thú trước, ngày hôm sau ta sẽ mang lễ vật qua." 
"Lễ vật?" Vân Lạc Đình lắc chiếc nhẫn trên tay "Không phải ngươi đã tặng cho ta rồi sao." 
"Còn vài thứ khác." Bùi Huyền Trì nắm tay Vân Lạc Đình. Đồ chuẩn bị cho việc lập khế ước tất nhiên không chỉ có từng này. 
Ngoại trừ nhẫn, còn có những linh vật quý giá được chuẩn bị từ trước, như linh thảo, linh cốt, linh hỏa, trận pháp, bùa chú, còn có cả linh thạch. 
Mấy thứ này mà cất vào túi trữ vật, có thể chứa đầy hơn mười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-ta-nuoi-nang-tieu-hoang-tu/3327019/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.