Trong đại điện, một vài trận pháp lặng lẽ hạ xuống.
Đám thủ vệ ở bên ngoài đồng loạt ngẩng đầu lên, ánh mắt bọn họ dừng trên trận pháp kia. Một lát sau, bọn họ im lặng đi ra ngoài.
- --
Vân Lạc Đình nằm trên giường, nhắm mắt lại. Cậu có hơi mệt mỏi nhưng cậu lại không buồn ngủ. Hình như đã rất lâu rồi cậu không song tu với Bùi Huyền Trì.
Lúc trước bị chuyện của ma tộc cuốn lấy nên không có thời gian. Sau đó lại quay về Tộc linh thú, bị nhiều linh thú nhìn chằm chằm. Đừng nói đến việc hạ trận pháp, chỉ cần bọn họ cảm thấy có hơi kỳ lạ liền chạy qua hỏi một câu.
Tộc trưởng càng theo dõi chặt chẽ hơn.
Hiện tại song tu, cậu cảm thấy thể lực của mình có hơi không theo kịp.
Một bàn tay đặt lên eo cậu, nhẹ nhàng xoa bóp. Vân Lạc Đình thuận thế xoay người lại: "Lên trên một chút."
Bùi Huyền Trì vừa xoa bóp cho cậu vừa nói: "Nếu thật sự mệt mỏi, chúng ta ngồi phi thuyền, nhanh chóng quay về Tộc linh thú."
Những vật cần chuẩn bị để lập khế ước hắn đã chuẩn bị xong. Việc còn lại là giao chúng cho tộc trưởng. Sau đó chọn ra ngày tốt, để hắn lập khế ước với Vân Lạc Đình là được.
Mặc dù những việc này nghe vào thì ít, nhưng thực tế muốn xử lý chúng lại rất phiền toái. Mọi việc đều cần phải cẩn thận, chỉ cần xảy ra sai xót ở một chỗ, thì có khả năng phải làm lại tất cả.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-ta-nuoi-nang-tieu-hoang-tu/3327018/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.