Tưởng Trạch ở ngoài phòng sinh, không khống chế được một vài tưởng tượng khủng bố, tiếng kêu thảm thiết đau khổ hay là máu tươi đầm đìa, kéo dao mổ ra khâu lại.
Hắn không dám nghĩ Lâm Nhạc Nhạc bị muỗi cắn một cái cũng phải cho hắn xem, lúc này một mình ở bên trong sẽ khó chịu sợ hãi bao nhiêu.
Nhưng thật ra lúc sau tuy rằng tình huống trong phòng sinh hỗn loạn, thậm chí ngoài dự đoán của bác sĩ, nhưng chiều hướng không phải xấu.
Lâm Nhạc Nhạc không chỉ mang thai thoải mái, ngay cả sinh cũng thuận lợi. Mấy phương án bác sĩ chuẩn bị cho cậu cũng không cần dùng tới, sau khi vào phòng sinh chưa đến nửa tiếng, Lâm Nhạc Nhạc siết tay sinh con ra. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Bác sĩ không phải chưa từng xử lý ca bệnh đặc biệt như Lâm Nhạc Nhạc, nhưng là lần đầu tiên gặp phải người không đau mà sinh con như cậu.
Lâm Nhạc Nhạc đầu đầy mồ hôi, còn thở phì phò cảm thán: "Sinh con mệt quá, sau này không bao giờ sinh nữa."
Bác sĩ im lặng tiếp tục làm việc, không muốn nói cho cậu biết nếu mỗi người đều có thể sinh giống cậu, vậy không có gì nguy hiểm gì khi sinh. Sinh con còn thoải mái hơn vào phòng phẫu thuật.
Lần trước Tưởng Thành Bình chờ ở ngoài phòng sinh là lúc Tưởng Trạch sinh ra, ông nghĩ đến đây lại cảm thán, thời gian trôi thật sự nhanh, nháy mắt ông đã có cháu.
Mặc dù nhớ đến dáng vẻ cáo mượn oai hùm của Lâm Nhạc Nhạc khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505693/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.