Lâm Nhạc Nhạc xấu hổ, càng gần ngày sinh, sự xấu hổ này lại càng mãnh liệt.
Tuy rằng sau khi cậu đến đây không bị giao nhiệm vụ gì, nhưng động lực ban đầu khiến cậu bất bình là Tưởng Thần này quá thảm, mà cậu chưa nghĩ xem phải giáo dục Tưởng Thần thế nào.
Bây giờ sắp sinh, Lâm Nhạc Nhạc không chuẩn bị tốt cũng phải chuẩn bị.
Lâm trận mới mài gươm không sắc cũng sáng, hai ngày này cậu chỉ đọc sách dạy trẻ con. Cậu định dạy dỗ Tưởng Thần thành người, không để nó thành chân chó chỉ biết nhìn mặt.
"Năm nay ba anh đến đây đón năm mới." Tưởng Trạch đi đến sau sofa, hai tay từ phía sau quàng qua vai Lâm Nhạc Nhạc.
"Ba anh?" Lâm Nhạc Nhạc thả sách xuống, mở to hai mắt nhìn Tưởng Trạch.
Ha ha ha ha, vi diệu.
Lâm Nhạc Nhạc còn nghĩ khó có cơ hội gặp Tưởng Thành Bình, tưởng phải chờ đến sau khi sinh con ra nói sau, ai ngờ Tưởng Thành Bình chủ động đến đây tìm cậu.
Cậu phản ứng như thế, Tưởng Trạch tưởng cậu không muốn, nghĩ lại cũng thấy lúc trước mình đồng ý qua loa, nhíu mày nói: "Anh có thể bảo ông ấy đừng đến."
"Đừng." Lâm Nhạc Nhạc giữ chặt tay Tưởng Trạch, giọng điệu chân thành hiếu thuận, "Người lớn muốn đến thăm chúng ta, sao chúng ta có thể từ chối? Ba anh thích ăn gì, chuẩn bị đi."
Tưởng Trạch thấy Lâm Nhạc Nhạc như vậy, nhìn ra cậu giấu một bụng ý xấu.
Hắn xoay người nhẹ nhàng cắn mặt Lâm Nhạc Nhạc, cũng không hỏi rốt cuộc cậu muốn làm gì. Dù sao cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505692/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.