Lâm Nhạc Nhạc nói xong cũng chẳng sợ.
Đầu tiên là trời cao Hoàng đế xa, nguy hiểm không ở trước mắt tất nhiên không thể khiến cho người ta sợ. Tiếp theo là, cậu ba xạo quá nhiều, nếu sợ thì giờ còn sợ sao?
Cho nên Lâm Nhạc Nhạc không để bụng lời nói hôm nay.
Đến thứ Bảy, Lâm Nhạc Nhạc tan học bị ba Lâm hỏi ngày mai muốn ăn gì, cậu mới nói cho hai người biết: "Ngày mai Tưởng Trạch đến đây ạ."
Chú Lâm bất ngờ: "Tưởng Trạch muốn đến đây?"
Ba Lâm ngồi cạnh lặng lẽ nhìn biểu cảm của cậu.
Cậu gật đầu: "Vâng ạ, tiện đường, công ty anh ấy có việc phải đến đây một chuyến. Con bảo anh ấy đừng ra ngoài ở khách sạn, ở nhà chúng ta một đêm là được."
Chú Lâm cười nói: "Đúng, nên như thế, cũng mệt con còn hiểu đạo lý đối nhân xử thế, không uổng công người ta chăm con cả kỳ nghỉ hè."
"Mai chúng ta ăn lẩu, sau đó đi xem phim là xong. Con xem vé rồi, mua luôn đây."
Lâm Nhạc Nhạc đã sắp xếp thỏa đáng.
Chú Lâm không có ý kiến, cậu lại quay đầu nhìn ba Lâm. Ba Lâm ngẩn người, cũng gật đầu theo: "Ừ, tùy con."
Lâm Nhạc Nhạc mang balo quay về phòng.
Để lại chú Lâm thoải mái tự tại và ba Lâm lo lắng không thôi.
Chú Lâm định vào bếp, quay đầu lại liếc mắt nhìn ba Lâm, lấy làm lạ: "Em nghĩ gì thế?"
Ba Lâm kéo chú Lâm vào phòng, đóng cửa, lúc này mới nhỏ giọng nói: "Em nghi Nhạc Nhạc đang yêu Tưởng Trạch."
Chú Lâm bật cười, "Sao em lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505669/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.