Lâm Nhạc Nhạc đến thành phố S một chuyến, hai người lớn trong nhà tâm tư khác nhau.
Ban đầu chú Lâm cảm thấy người thoải mái hẳn, làm gì cũng hài lòng, nhưng chờ thêm mười ngày nửa tháng cũng thường thường nhớ đến thằng nhãi Lâm Nhạc Nhạc kia. Có đôi khi ông còn lú lẫn mua cả đồ ăn khuya, buổi tối định nấu cơm mới nhớ ra trong nhà chỉ có hai người không ham ăn.
Nhưng đây chỉ là hoạt động tâm lý, chú Lâm bề ngoài không thể hiện ra, ông hy vọng vợ mình tìm đường phát tiết khác.
Đối với ba Lâm, chú Lâm ngẫu nhiên nhắc đến Nhạc Nhạc cưng của y toàn là thằng nhóc, thái độ cực kỳ không hữu hảo. Từ đó, ba Lâm ghi nhớ rõ, tát tất cả cảm xúc bất mãn lên người chú Lâm.
"Em xem chờ Nhạc Nhạc về, em với Nhạc Nhạc chuyển ra ngoài ở, đỡ phải anh nhìn ba con em chướng mắt."
Chú Lâm đứng trong bếp điều chỉnh lửa, nghe thấy lời này không sợ cũng không giận mà cười quay đầu lại liếc nhìn ba Lâm ở cửa bếp, sau đó nói: "Thế sao được, không có Nhạc Nhạc còn được, thiếu em sao thành nhà."
Ông cầm lấy thìa múc canh ra cho ba Lâm nếm, "Nếm thử xem."
Ba Lâm nhấp một ngụm, nói: "Thêm chút muối. Không có Nhạc Nhạc cũng không được, anh phải sửa thái độ đi."
"Không có nó sao không được, nhà này đến cùng vẫn là hai chúng ta sống, một ngày nào đó nó phải lớn lên đi ra ngoài lập gia đình."
Không ngờ ba Lâm nghĩ đến chuyện lâu dài: "Chờ em có cháu trai hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505668/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.