Sau khi kiểm tra sức khoẻ xong, Đường Duyệt đi ra trước để lấy xe, còn Việt Phỉ thì đi theo Cố Nguy xuống tầng, hai người đi ra từ sảnh lớn của bệnh viện.
“Doãn Tân Thần!”
Đột nhiên một cái tên vừa xa lạ lại quen thuộc vang lên từ phía sau hai người, Việt Phỉ vốn vẫn còn mơ màng cũng giật mình tỉnh táo lại.
Cậu quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt người vừa nói ra cái tên ban nãy.
Giản Diệc sửng sốt: “Việt Phỉ?”
Việt Phỉ nhớ tới nội dung nguyên bản của cuốn sách, không chắc chắn lắm hỏi lại: "Giản Diệc?"
Giản Diệc vốn định nói gì đó, nhưng sau khi hắn nhìn thấy Cố Nguy mặt hằm hằm đứng ở sau Việt Phỉ thì rút lại lời nói, chỉ gật đầu với Việt Phỉ rồi lướt qua.
Tiếng người nói qua lại ở sảnh bệnh viện vẫn không ngừng vang lên. Cố Nguy đứng sau lưng Việt Phỉ, giọng hơi trầm xuống: "Em nhớ được cậu ta?"
Không nhớ được Cố Nguy, lại nhớ rõ Giản Diệc.
Không nhớ được Alpha của mình, lại nhớ thằng người yêu cũ.
Cố Nguy nhìn chằm chằm vào gáy Việt Phỉ, chỉ muốn cắn cậu ngay tại đây.
Việt Phỉ cứ cảm thấy phía sau cổ cứ lành lạnh, cậu quay đầu lại cười nịnh nọt: “Cũng, cũng không nhớ rõ lắm đâu, chắc do mấy ngày nay em nhớ tới khá nhiều chuyện, cho nên có chút xíu ấn tượng thôi, Giản Diệc là ai vậy ạ?"
Giọng nói của Cố Nguy vẫn lạnh nhạt: "Là bạn trai cũ của em."
Việt Phỉ gãi đầu: "Ahahaha, ra là như vậy sao? Em chẳng nhớ được gì cả."
Cố Nguy nhìn cậu, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-beta-gia-thi-bi-can/1603518/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.