Việt Phỉ ăn không ngồi rồi ở Nam Loan Hương vài ngày, việc tự học của cậu hơi bị giới hạn, Việt Phỉ quyết định hỏi Cố Nguy khi nào thì cậu có thể về lại trường học.
Trong khoảng thời gian này Cố Nguy cũng không đến công ty, mà ở lại Nam Loan Hương với cậu. Thực ra trừ việc Việt Phỉ bị khuyết một phần ký ức ra, khả năng sinh tồn của cậu vẫn không thành vấn đề, cho nên cậu muốn đi học lại, khi đó Cố Nguy cũng có đến công ty như bình thường.
Mấy ngày này khi rảnh rỗi Cố Nguy vẫn mang Việt Phỉ lên tầng ba bơi lộn, cũng thành công khiến Việt Phỉ nhớ lại cảnh tượng bản thân học bơi ở đảo, hơn nữa còn thức tỉnh được tiềm thức của cơ bắp, cậu học bơi một lần nữa rất nhanh.
Điều Cố Nguy thất vọng chỉ có một việc thôi. Cậu vẫn không có ký ức gì về cảnh tỏ tình trước phòng tắm vòi sen hôm đó.
“Tháng sau nhé?” Ở bể bơi, Cố Nguy đồng ý để Việt Phỉ trở lại trường học.
Dù sao cũng chỉ còn vài ngày nữa là hết tháng, Việt Phỉ gật đầu: “Được.”
“Hôm nay tập như vậy là đủ rồi, chúng ta đi nghỉ thôi.” Cố Nguy lên bờ, vươn tay hướng về phía Việt Phỉ, ý muốn kéo cậu lên.
Việt Phỉ vươn tay giữ chặt lấy hắn, lại không mượn lực để lên bờ, cậu ngửa mặt cười gian.
Cố Nguy vẫn không có phản ứng gì, hắn ngồi xổm bên bờ, thấy cả người Việt Phỉ căng cứng bất động mới hỏi: “Em sao thế?”
Việt Phỉ cố gắng tăng lực ở trên tay thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-beta-gia-thi-bi-can/1603517/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.