Chửi một câu phát tiết cảm xúc xong, lúc này Vương Anh mới nhận ra mình đang ở trong phòng của người bệnh.
"Ô chết! Sao mình lại quên mất trong phòng còn người bệnh kia chứ?" Thật sự là làm ô uế không khí trong sạch của căn phòng rồi.
Trần Tư Niên nằm trên giường nghe được lời cậu nói thì trong lòng cười khinh. Hừ! Nãy giờ miệng nói yêu hắn nhiều như vậy nhưng lại quên mất mình ở trong phòng. Quả nhiên cậu ta còn có âm mưu khác. Chỉ là không biết đó là âm mưu gì thôi.
Hắn hồi tưởng lại những gì mình nghe được, có lẽ cậu không phải lợi dụng hắn để Trần Đại Hải ghen, nhưng chắc chắn cậu không hề yêu hắn. Hai người gặp nhau chưa được vài lần, thậm chí chưa từng nào chính thức gặp mặt lần nào.
Lúc này, bỗng dưng hệ thống nhỏ giọng lên tiếng: [Kí chủ, cậu xem lại tài khoản của mình đi.]
[Hở? Sao vậy?] Cậu nghi hoặc, nhưng vẫn cầm điện thoại ra nhìn thử.
Vừa nhìn một cái thì chính là sét đánh giữa trời quang, chỉ thấy tài khoản vừa rồi còn sáu số không bây giờ đã bị giảm đi một số.
Cả khuôn mặt cậu xây xẩm, hai tay run lên suýt chút nữa thì đánh rơi điện thoại: [S-sao lại như vậy? Một số không của tao đi đâu mất rồi?]
Tiền của cậu! Trời ạ! Tại sao lại bị mất?
Hệ thống đi đến, nhảy lên vai cậu sau đó đưa một cái đệm thịt lên đầu cậu an ủi, sau đó mới giải thích: [Bởi vì cậu tiếp xúc với công chính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/2857316/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.