Xuống nhà ăn Vương Anh thấy ông nội cùng với Trần Đại Hải đã ngồi sẵn ở đó. Cậu cười ngại ngùng xin lỗi ông: "Xin lỗi ông nội, cháu xuống trễ làm ông phải đợi rồi."
Ông nội Trần nghe vậy thì tỏ ý không sao: "Không trễ, ta cũng vừa mới vào đây thôi. Nghe nói cháu nãy giờ đều ở trong phòng của Tư Niên à?"
Cậu nghe ông hỏi thì gật đầu khẳng định: "Vâng."
Ông nội nghe xong thì không nói gì nữa, nhưng nét mặt hòa hoãn hơn ít nhiều. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày cưới của cháu trai mình, coi như là cho hai người trẻ làm quen.
Trên bàn ăn tương đối im lặng, chỉ có âm thanh chén đũa khẽ va chạm và tiếng nhai thức ăn.
Sau khi ăn xong, lúc này ông nội Trần mới nói: "Vương Anh, cháu đến đây vẫn chưa dọn phòng đúng không? Để ta cho người sắp xếp cho con một phòng khác nhé."
Ông hỏi như vậy cũng là vì cháu trai nhà mình là người thực vật, không lí nào lại có người chịu nằm chung giường với một người như vậy cả.
Trần Đại Hải nghe ông nói vậy thì cũng gật đầu: "Để con sắp xếp cho, dù sao chị dâu cũng không thể ngủ cùng phòng với anh cả được."
"Ừ, chuyện này..."
"Không cần đâu ạ!"
Ông cụ còn chưa nói xong cậu đã vội lên tiếng: "Cháu sẽ ở phòng chồng của cháu."
Đùa gì vậy, đó là tiền của cậu đấy! Không ngủ cùng phòng thì làm sao tiếp xúc được đây?
Ông cụ khá bất ngờ với lời cậu nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/2857315/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.