Nhìn thấy Tiết Cảnh Lam vẫy tay, đệ tử hai môn phái tiến lên.
Bay ở phía trước chính là Tư Hàn đã lâu không thấy mặt, từ lúc huynh ấy bế quan Dung Chân rốt cuộc chưa gặp qua, chứng tỏ mấy ngày gần đây mới vừa xuất quan.
Mạc Lam dẫn theo đám đệ tử Hà Loan Tông, bay thoáng xa một chút.
Tư Hàn trước vẫy vẫy tay với Dung Chân, rồi sau đó mới dừng pháp thuật phi hành lại, đứng trước mặt Tiết Cảnh Lam, gọi một tiếng: “Tiết chân nhân.”
“Sư phụ các ngươi không tới, mấy ngày này ta mang theo các ngươi.” Tiết Cảnh Lam cười tủm tỉm mà nói với Tư Hàn, “Đã là tu vi đỉnh Kim Đan, thượng phẩm Thủy linh căn quả nhiên không giống bình thường.”
Tư Hàn ngượng ngùng cười cười, cái tu vi này của hắn trong quy chế tu vi của tông môn đại bỉ rất có ưu thế, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trên cơ bản tạm định một vị trí xuất sắc.
Hắn sờ sờ túi gấm trữ vật của chính mình, trong tay vầng sáng đỏ lập loè, nháy mắt, một con thuyền từ mây đỏ khắc gỗ xuất hiện ở trước mắt mọi người, nó lơ lửng trước lòng bàn tay Tư Hàn.
“Sau khi con thuyền này khởi động, dài 120 trượng, sâu 30 trượng, cũng đủ để chúng ta ở.” Tư Hàn giải thích.
Cây mây đỏ sinh trưởng ở tận tầng phía trên núi cao vút, trọng lượng cực nhẹ, mỗi năm mùa xuân sẽ theo gió đông di chuyển, bay đến nơi khác cắm rễ, hành tung mơ hồ không lường.
Có thể tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3741493/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.