Chủ điện Liên Hoa Phái ở giữa phía tây Tu Di thành, ngọc tuyết xây thành bậc thang, xa xa nhìn lại tựa như sóng nước.
Được khảm bạch lưu li cùng thạch anh trắng, tường gạch tạo thành đại điện hoa mỹ cao quý, lúc này, trong điện thắp đèn, ánh sáng mênh mông hắt qua cửa sổ, xa xa nhìn lại, đại điện tựa như một châu báu tinh xảo.
“Túc trưởng lão.” Chủ nhân thư quán khom người hành lễ, hướng lão giả trong điện kêu lên, “ Ngũ hành chứa quyết trong thư quán toàn bộ biến mất.”
“Ngươi nói cái gì?” Túc trưởng lão râu trắng bóng rất dài, bao phủ miệng cùng cằm ông ấy, khi nói chuyện, thanh tuyến ong ong, “Lâu như vậy, còn có người……”
“Nếu ta có thể, vì cái gì người khác không thể?” Một giọng nữ mạn diệu, mềm nhẹ từ sau bình phong chủ điện màu trăng sáng lưu ly truyền đến.
Một vị nữ tu mang phát quan, mặc bạch thường đi ra, quần áo nàng phết đất bị ánh sáng từ cây bối mẫu trong nhà chiếu xạ, rực rỡ lung linh.
Nàng bộ dạng tuyệt mỹ, mỗi một phân đường cong trên khuôn mặt đều phảng phất như được tỉ mỉ tạo hình, một đôi mắt như sương mù có thể đem người mê mẩn vào trong biển sâu.
“Chưởng môn.” Chủ nhân thư quán cùng Túc trưởng lão đều cung kính bái.
Chưởng môn Liên Hoa Phái Tố Nguyệt Tâm bế quan đã lâu, khoảng thời gian trước nàng mới xuất quan, cho nên hôm nay chủ nhân thư quán mới nhìn thấy nàng.
“Lúc trước khi chưởng môn ngài đột phá, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3679812/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.