“Cô……” Diêu Thanh Lộ ngập ngừng, căn bản không có biện pháp nói ra một câu hoàn chỉnh, môi nàng đông cứng khô khốc, chỉ có thể kéo dài thanh âm nói ra một chữ này. 
“ Giao dịch gì?” Nàng hít sâu một hơi, hỏi Dung Chân. 
“Hiện giờ ta còn chưa có thử nghiệm ra phương pháp chế tác Chuyển Hồn Đan .” Dung Chân nói với Diêu Thanh Lộ, “Chờ đến khi đan dược luyện thành, ta lại nói với cô.” 
“Nếu cô muốn ta lấy Bích Nguyệt Tông đem tặng thì sao?” Diêu Thanh Lộ ách giọng hỏi. 
Như vậy cũng không phải không thể…… Nàng ở trong lòng nhỏ giọng nói, nếu không có Diêu Nhất Nhu, Bích Nguyệt Tông cơ hồ cũng mất đi ý nghĩa. 
“Ta không có tham đến nước này.” Dung Chân nhẹ giọng nói, “Có lẽ đối với các người mà nói, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì…… Nhưng có thể sẽ rất nguy hiểm.” 
“Cô cho ta Chuyển Hồn Đan trước đi rồi sau lại nói điều kiện.” Diêu Thanh Lộ nghĩ, hẳn là không có điều kiện quá đáng hơn so đem Bích Nguyệt Tông chắp tay dâng lên. 
Quả thật, mặc dù phải trả giá nhưng so với việc phải tranh đoạt đấu giá với ngàn danh tu sĩ ngoài sơn môn Thủy Nguyệt Các đến cuối cùng cái giá này vẫn tính là thấp. 
Nếu trả nổi tiền cho Thuỷ Nguyệt Các, Diêu Thanh Lộ sẽ không đến đây. 
“Cô khi nào có thể……” Diêu Thanh Lộ đỡ Diêu Nhất Nhu đi vào Thiên Lam Môn, trực tiếp hỏi. 
“Không biết.” Dung Chân đứng ở xoắn ốc dưới bậc thang, lông mi nhẹ nâng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3648836/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.